Liên tục hai tháng, Lê Diệu Nam tuần tra không ít nơi, cũng âm thầm thu mua không ít quân lương, an bài vô số tai mắt, đồng thời thẩm tra xử lý không ít án oan, được dân chúng khen ngợi không ngớt, cũng làm cho một số nhà phú quý hận đến xương tuỷ.
Lê Diệu Nam phán án quả quyết, công chính liêm minh, không thiên vị bất kỳ ai, mỗi kiện án tử tuyệt đối không kéo dài, đi đến đâu dân chúng hoan hô đến đấy. Chỉ có Huyện lệnh kêu khổ thấu trời, chỉ hy vọng nhanh chóng cất bước toà ôn thần này.
Không ít dân chúng nghe được thanh danh Lê đại nhân, ngàn dặm xa xôi chạy tới kêu oan. Lê Diệu Nam mỉm cười, bảo bọn họ yên tâm chờ, mọi việc luôn phải có thứ tự trước sau, đợi đến lúc mình tuần tra đến đó, nhất định sẽ làm chủ cho bọn họ.
Bách tính cảm động đến rơi nước mắt, quỳ xuống đất hô to Lê thanh thiên. Nhưng thật ra chân tướng là bằng vào danh sách mà Hoàng đại nhân chỉnh lý ra, Lê Diệu Nam biết rõ chỗ nào là nhân mạch của Tuần phủ, lộ tuyến hành tẩu ngoặt chỗ này quẹo chỗ kia, đừng nhìn hắn một đường thẩm án vô số, kỳ thật không chút nào chạm đến mấu chốt của Tuần phủ.
Về phần dân chúng kêu oan, Lê Diệu Nam cũng không lừa gạt bọn họ, thẩm án là chuyện sớm muộn, chỉ là hắn dùng phương pháp vu hồi, đẩy thời gian lùi lại.
Phan đại nhân đối với hành động của hắn làm như không thấy, Tuần phủ cũng từ từ thả lỏng cảnh giác. Mắt thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-nha-co-tieu-phu-lang/1576861/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.