Càng gần tới kinh thành, thời tiết càng lạnh, kiếp trước Lê Diệu Nam là người Bắc Kinh, Lâm Dĩ Hiên lại lớn lên ở kinh thành nên dọc theo đường đi hai người đều dễ dàng thích ứng, còn thảnh thơi đứng ở đầu thuyền ngắm phong cảnh.
Lâm Dĩ Hiên bỗng nhớ tới lần đầu tiên cùng đi thuyền với Lê Diệu Nam, tên kia nhìn chằm chằm mỹ nhân trên thuyền hoa không tha, còn cố tình lôi kéo mình bình phẩm từ đầu đến chân, khiến y buồn bực thật lâu. Lúc ấy y đã nghĩ mình chỉ cần làm tốt bổn phận một chủ mẫu, lại thêm một hài tử liền thoả mãn. Ai biết chỉ một năm sau, Lê Diệu Nam hoá thân thành trượng phu tốt, mà mình cũng chưa bao giờ nghĩ tới có thể hạnh phúc như thế, quả nhiên là thế sự vô thường.
“Nghĩ cái gì vậy?” Lê Diệu Nam thấy tiểu phu lang cười đến vẻ mặt nhộn nhạo, nhịn không được tò mò hỏi.
Lâm Dĩ Hiên tà liếc hắn một cái, nhướn mày: “Nghĩ tới lúc trước khi đi Tô Châu, ngươi hình như nhìn chằm chằm thuyền hoa không tha.”
Lê Diệu Nam bị nghẹn, lịch sử đen tối, tuyệt đối là lịch sử đen tối.
Lâm Dĩ Hiên nhẹ cười, xoay người trở lại khoang thuyền, chỉ để lại hắn một mình hỗn độn trong gió.
Lê Diệu Nam vội vàng đuổi theo, phát hiện từ sau khi ăn tiểu phu lang, tính tình y biến lớn, làm gì mà hỡ tý lại tính nợ cũ. Lê Diệu Nam gãi tóc, cẩn thận hồi tưởng lịch sử đen tối của mình còn bao nhiêu để nhanh chóng cắt đuôi, thẳng thắn mới được khoan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-nha-co-tieu-phu-lang/1576806/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.