Ra tới chỗ rẽ đầu đường, Lê Diệu Nam buông tay Lâm Dĩ Hiên ra, trong lòng âm thầm tán thưởng, không nghĩ tới Lâm Dĩ Hiên là nam nhân mà tay lại rất mềm, sờ rất sướng.
Lâm Dĩ Hiên mặt không đổi sắc, trong lòng lại tính toán: hiện giờ đã trở về Dương Châu, cả nhà đều do mình làm chủ, thân thể y cũng điều dưỡng cũng tốt lên, mấy ngày nay đúng là ngày lành, có muốn có hài tử hay không đây?
Lâm Dĩ Hiên liếc nhìn Lê Diệu Nam một cái, trong ánh mắt chợt loé lên tính kế rồi rất nhanh lại biến mất không thể nhận ra, giây lát đã khôi phục bình thường.
Tâm tình Lê Diệu Nam rất tốt nhưng phải làm bộ như thất hồn lạc phách, đúng là nhịn đến khó chịu. Trên đường nhiều người, hắn không dám đắc ý vênh váo khiến người nhìn ra manh mối, chỉ bước nhanh hơn nói với Lâm Dĩ Hiên: “Chúng ta mau trở về, mấy ngày nay tránh gió trước đã, Lê gia bên kia nghe được đồn đại khẳng định sẽ không để yên cho chúng ta.”
Lâm Dĩ Hiên cười khẽ một tiếng: “Bọn họ không dám, đồ cưới của ta còn ở Lê phủ, nghe được đồn đại cũng chỉ có thể nuốt xuống nước đắng.”
“A! Ngươi cười!” Lê Diệu Nam kinh ngạc, lông tơ cả người đều dựng thẳng lên, cứ cảm thấy là lạ chỗ nào.
Lâm Dĩ Hiên lườm hắn, lạnh lùng nói: “Ta cao hứng.”
“Kỳ thật ta cũng rất cao hứng.” Lê Diệu Nam cười ha hả, ngay sau đó lại ồn ào: “A, ngươi thế mà còn biết trợn mắt?”
Lâm Dĩ Hiên mặc kệ hắn. Tính kế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-nha-co-tieu-phu-lang/1576780/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.