Nói đến đầu kia, Lê Hữu Tín vừa trở về Tô Châu liền cùng phụ thân đóng cửa thương nghị.
Bộ tộc Lê thị từ sau khi tổ phụ của Lê Thái An khảo đậu Cử nhân dần dần bắt đầu quyết chí tự cường, người đọc sách nhiều nhưng người có tiền đồ lại thiếu, lại nói cũng liên quan đến hoàn cảnh tự thân, không có khởi điểm cao, cho dù đọc sách cả đời, chân chính là có thể cá nhảy long môn lại có mấy người.
Đối với hai phong thư đề cử này, Lê thị đương nhiệm tộc trưởng không nhịn được động lòng, Lê gia bọn họ thiếu chính là cơ hội. Chỉ cần có hoàn cảnh đọc sách tốt, cần gì lo không bồi dưỡng ra đệ tử tài cán. Quốc Tử Giám và thư viện Minh Vi, không cái nào không chiêu hiển nhân mạch, chỉ có quan hệ rộng, con đường làm quan mới có thể tiến xa.
Đơn thương độc mã khảo khoa cử, có bao nhiêu người đậu Tiến sĩ nhưng cả đời lại chỉ có thể đứng ở chức quan cửu phẩm. Cử động này của Lê Diệu Nam, cho dù chỉ là trao đổi lợi ích nhưng đối với bọn họ mà nói chính là mưa đúng lúc, nhi tử nếu có thể tiến vào Quốc Tử Giám, bái một sư tọa tốt, khoa cử năm sau, tên đề bảng vàng…
Lê Kính Tường chỉ cần tưởng tượng như vậy, trong lòng liền kích động một trận!
Chẳng qua… Lê Thái An rốt cuộc là quan, tuy rằng lên chức vô vọng nhưng Lê gia ở Dương Châu cũng coi như có danh vọng, ông ta sao có thể dễ dàng đáp ứng quá kế nhi tử.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-nha-co-tieu-phu-lang/1576774/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.