Sau khi trở về, Lê Diệu Nam thực rối rắm. Chuyện này rốt cuộc có cần thương nghị với Lâm Dĩ Hiên không?
Không thương nghị, Lâm đại ca ở bên kia, vốn là cần người ta giúp việc.
Thương nghị, hai ngày này hắn với Lâm Dĩ Hiên gặp mặt tựa như nhìn không khí, người này coi người kia không tồn tại.
Không phải hắn không muốn làm tốt quan hệ với Lâm Dĩ Hiên mà là Lâm Dĩ Hiên cả ngày lạnh mặt, ánh mắt nhìn hắn không là mỉa mai thì là khinh thường, hoặc là mặt không đổi sắc. Hắn lại không bệnh cái lông gì, nhàn rỗi đau trứng mới đi lấy mặt nóng dán mông lạnh, vì thế rõ ràng làm như không thấy, hai người cũng bình an vô sự.
Vấn đề là làm sao bây giờ?
Lê Diệu Nam suy tư một hồi, nhớ tới hai ngày nay thường xuyên thấy Lâm Dĩ Hiên một mình ở trong phòng đọc sách đánh cờ, vội vàng chạy tới thư phòng, lấy ra bàn cờ đã lâu không dùng. Lê Diệu đắc ý dào dạt mà mỉm cười, nghĩ lại lúc trước hắn thường xuyên đấu cờ với ông nội, mặc dù không thể nói là cao thủ trong đạo nhưng đối phó với một cổ nhân, hắn cảm thấy hẳn là không thành vấn đề.
Lê Diệu Nam ôm bàn cờ, hỏi Lâm Dĩ Hiên ở đâu liền tiến đến tây sương phòng.
Lâm Dĩ Hiên lúc này đang xem sổ sách, vừa mới gả lại đây, có rất nhiều thứ phải xử lý, đồ cưới cũng phải đăng ký danh sách, còn cả mấy sản nghiệp Lê Diệu Nam ném cho y, y cũng phải suy xét làm gì mới thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-nha-co-tieu-phu-lang/1576772/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.