Sau khi giới thiệu xong Bá An tự rót trà cho mình, uống một hơi mấy chén liên tiếp. 
Đã lâu rồi không được nói nhiều như thế này, Bá An cảm thấy thật đã ghiền. Từ lúc được phân về nơi này, ban đầu còn cảm thấy mai mắn. Mang trong lòng nhiệt huyết bừng bừng vì nghĩ công việc nơi đây tốt nhất, thú vị nhất. 
Bản thân anh chính là người đầu tiên gặp gỡ được những người chưa thuộc nơi nào của bốn nước, có trăm điều mới mẻ để trà dư tửu hậu* cùng bạn bè. Đây cũng là công việc nhàn hạ nhất nhưng theo thời gian thì có vẻ quá nhàn hạ rồi, nhàn đến nản cả lòng mề! 
Với tinh thần cháy bỏng mà không có chỗ để “bốc” lên, anh có cảm giác bị mọi người vứt bỏ ở đây tự sinh tự diệt, mai một tinh thần theo thời gian. Chỉ tiếp đón toàn là những người trong ba nước khác đến để giao lưu buôn bán. 
Nhưng cuối cùng, trời không phụ người có lòng chờ đợi, cũng đến lúc anh xả được cái nghẹn uất này. 
Qua hôm nay, anh là nhân vật chính ở những buổi tụ hợp, sẽ có rất nhiều người tìm đến anh để tìm hiểu, hỏi thăm về hai người trước mắt này. Cái vốn liếng này anh phải để dành, lâu lâu chỉ nhả ra vài chi tiết nhỏ do anh quyết định. Anh sẽ để mọi người sốt ruột thật lâu, để thỏa lòng hả dạ. Vì biết đâu đến cuộc thi “Cấp” anh sẽ bị điều chuyển đi, không mai mắn có cơ hội gặp được như thế này lần nào nữa trong đời. 
Bá An nhìn biểu cảm ngạc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-ngan-nam/168994/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.