Chương trước
Chương sau
Tiểu Thỏ nhìn 4 người trước mặt, cô khinh bỉ nói:"" cô ta xứng làm chị tôi sao? Nực cười, các người tự đề cao mình quá rồi đấy""
"" Mày, mày..... mày một thân là do tao nuôi, giờ mày dám giở giọng kiêu ngạo với tao, đúng là đồ không biết xẩu hổ, tiện nhân""
Bạch Phát giận run người, thường ngày Tiểu Thỏ không bao giờ dám cãi lại ông ta, nhưng bây giờ nơi đông người mà nó còn dám lên mặt với ông, hại ông mất hết mặt mũi. 
Đứng đằng sau cha mẹ, Bạch Lam rất tức giận vì không dụ dỗ được hai người đàn ông kia, cô muốn giết Tiểu Thỏ ngay lập tức, cố nén lại cơn giận, cô nghĩ tới bây giờ là mạt thế, thức ăn rất quan trọng, cô ta có không gian có thức ăn dù không nhiều nhưng cũng đủ làm người ta phát thèm, cô ta nghĩ cuối cùng con nhóc Tiểu Thỏ có cầu xin cô ta cho thức ăn như thế nào, nghĩ đến dáng vẻ của Tiểu Thỏ quỳ xuống cầu xin cô ta liền vui vẻ trong lòng.
"" Tiện nhân? Ông đang nói cô ta và dì sao? Bà ta mới là tiện nhân, tiểu tam ghê tởm. Đúng là mẹ nào con nấy, dụ dỗ đàn ông là giỏi. Hừ! ông nuôi tôi á? Ông nói không biết ngượng miệng à? Tiền cả nhà ông sài từ trước tới giờ là của gia đình mẹ tôi để lại cho tôi mà các người dành mất, nói là giữ giùm tôi, nói đúng hơn là tiền nuôi các người là do tôi xuất ra đấy, vô liêm sỉ""
"" Bốp""
Vị hôn phu từ đầu đến giờ im lặng một bên không lên tiếng bỗng tiến lên tát cô một bạt tai, một tát này dùng lực rất mạnh nên cô ngã xuống đất, khoé miệng rỉ ra chút máu, Tuấn Kiệt lộ ra vẻ thất vọng
"" Bọn họ thương em vậy mà e nỡ lòng nào, Em không nên nói ba người họ như vậy, không nên vì anh huỷ hôn cưới Bạch Lam mà em sỉ nhục họ, anh thật thất vọng về em, nếu bây giờ em xin lỗi ba và chị em thì anh sẽ suy nghỉ lại về chuyện huỷ hôn""
Thật ra lúc đầu mới thấy Tiểu Thỏ bước vào thì anh rất ngạc nhiên, hắn ta biết lúc trước cô đẹp nhưng đẹp đến thế này thì quá mức rồi. Từ diện mạo khí chất thay đổi hoàn toàn, quả là mỹ nhân hiếm có, hắn ta hối tiếc vì lúc trước đã huỷ hôn với cô. Cưới Bạch Lam hay Tiểu Thỏ đối với hắn không khác biệt lắm, hắn chỉ cần gia sản nhà Bạch Phát, thấy Bạch Lam được cưng chìu hơn Tiểu Thỏ nên hắn mới hủy hôn để cưới Bạch Lam. Khi thấy Tiểu Thỏ xung đột với Bạch Phát, hắn mới thừa dịp ra tay tát cô một cái, dù sao lúc trước Tiểu Thỏ cũng bị hắn ức hiếp quen rồi, sau đó giả bộ lộ ra vẻ thất vọng mắng cô để lấy lòng Bạch Phát, sẵn nói lờ dụ dỗ yêu thương để cô bám theo hắn, dù sao một mỹ nhân tuyệt sắc như Tiểu Thỏ cũng rất hiếm có a.
Sau một tiếng bốp vang dội trong siêu thị, không khí đang ấm bỗng đẩy xuống độ âm, muốn đóng băng hết tất cả mọi người.
Gân xanh Phong Dật nổi hằn trên trán, anh toã ra khí lạnh làm mọi người sợ hãi,lúc này anh cố gắng kìm nén lắm mới không bộc phát giết hết tất cả con người ở đây
"" Mày dám đánh cô ấy, mày chán sống rồi sao?""
Phong Thần đang đỡ Tiểu Thỏ dậy cũng tức giận không kém, anh và Dật nhìn đến vết máu đang đọng trên khóe miệng Tiểu Thỏ thì hai người phẫn nộ hoàn toàn, tính kìm nén của hai người cũng bị vứt sang một bên, chỉ cần chuyện liên quan đến Tiểu Thỏ là bọn họ đều mất khống chế, Phong Thần nhìn Tuấn Kiệt với ánh mắt đỏ hằn sát khí, anh nghiến răng gằn từng chữ
"" Dám làm cô ấy tổn thương, tao sẽ cho mày sống không bằng chết""
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.