Lâm Hiểu Huỳnh có điểm kinh ngạc, vậy mà kho vũ khí đó nằm ở không xa chỗ công xưởng khi cô bị ném xuống.Trong tiểu thuyết cũng chỉ nhắc đến kho vũ khí này nằm ở thành phố x, cô cũng chỉ đọc qua cốt truyện chứ có tận mắt thấy đâu mà phân biệt được hai nơi này gần nhau chứ.
Bây giờ cô đang suy nghĩ là nếu như hai nơi gần nhau, thì có khi nào gặp lại zombie người mẹ không? ha ha làm gì xui như vậy chứ, Lâm Hiểu Huỳnh mày lại nghĩ nhiều rồi.
Trên đường đi hơi rung lắc, cô vừa nhìn khung cảnh bên ngoài vừa tựa đầu vào cửa kính để suy nghĩ.Hình ảnh này thật sự chill, giống như mấy bộ trong tiểu thuyết miêu tả nữ chính như vậy.
Nhưng…cmn cô nói rồi tiểu thuyết là lừa người.Ai nói lãng mạn, ai nói thơ mộng.Cảnh thì hoang tàn, đổ nát chỗ nào đẹp, tựa đầu vào cửa kính góc nghiên đẹp lãng mạn khi gió thổi?.
Ở đâu lãng mạn, ở đâu góc nghiên đẹp đường gồ ghề đập đầu cô đau gần chết, nghiên tới nghiên lui muốn sảng luôn rồi.Lâm Hiểu Huỳnh dứt khoát tựa người vào ghế dựa, nhắm mắt lại làm bộ như bản thân đang nghỉ ngơi đi ngủ.
Chỉ là Lâm Hiểu Huỳnh đang không ngừng tạo nghiệp, cô nếu như còn cơ hội sẽ bốc trần sự thật của tiểu thuyết, tất cả là lừa người.Nhưng cô làm gì còn cơ hội đâu, mạt thế ai mà còn quan tâm đến nữa.
Nãy giờ lo suy nghĩ lung tung, cô bây giờ mới sắp xếp nội dung cốt truyện trong đầu lại.À thật ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-mat-the-mai-mai-la-nu-phu/3392058/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.