Gia Áo ngạc nhiên, rồi dịu giọng như dỗ trẻ con: “Ơ...Thuần Khanh à, em sẽkhông có người khác đâu. Họ đều không tốt bằng anh mà. Nào, chúng ta vềă... về thôi.” Cô định nói về ăn cơm thôi, nhưng sợ mang tiếng tham ănlắm!
”Được, chúng ta về nhà!” Cảm giác được thê quân dỗ dành, thật tốt nha.
Hôm sau, trên đường đi học, Gia Áo lúc đi học về thì thấy một em bé chạy ra giữa đường, không kịp suy nghĩ liền lao ra ôm đứa bé vào, nhưng khôngmay lại bị trặc chân, càng không may hơn là đúng lúc đó Tiêu Yêu Cảnh đi ngang qua, hắn tiện thể xỉa xói cô vài câu.
Mẹ đứa trẻ chạy tới, thím ta chính là điển hình kiểu miệng rộng, chửi bới hai người om sòmmà không chịu nghe giải thích. Cô chính là không có nhẫn nại với nhữnghạng người này, định bỏ đi thì nghe Tiêu Yêu Cảnh gằn giọng: “Thím giànày, có tin hay không, chỉ cần nói một câu nữa, tôi sẽ dùng dây giày may mỏ thím lại.”
Gia Áo che miệng cười khục khục, đúng là, tên Yêu Cảnh này cũng có nét đáng yêu đấy chứ!
Bà thím kia xanh mặt, mở miệng lắp bắp: “Ngươi...ngươi...ngươi...biến đicho khuất mắt ta!” Nói thì hùng hồn vậy, nhưng mà song song với miệngnói là hai chân lanh lẹ chạy mất bóng. Dù sao cũng chỉ là một bà thím,chỉ được cái to mồm, gặp côn đồ ai mà không sợ?
”Này, chân bịthương rồi, lên xe!” Tiêu Yêu Cảnh quay mặt qua hướng khác, nhưng câunói lạnh lùng đó đích xác là nói với Gia Áo. Hắn cũng không biết tại sao mình phải quay mặt đi, có lẽ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-to-gia-ao/176581/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.