“Nếu anh là con gáithì cũng rất tốt.” Gia Áo buột miệng, không đúng sao? Người như anh ta,nếu là con gái thì ruồi nhặng chẳng theo đầy.
”Không phải chứ?Con gái như thê quân mới hoàn hảo, hiệp nghĩa, phong lưu, thô bạo. Người con gái giống tôi thì chẳng có chút nữ tính nào.”
Khoé miệng rút trừu. Quý Thuần Khanh này...đúng thật là...
Cơ mà, phong lưu? Cái gì phong lưu cơ?
Không đợi Gia Áo tự hỏi, Thuần Khanh lấy khăn đã vắt qua nước thuốc ấm, chàlên tay Gia Áo, anh cố ý dùng lực để nhanh tan vết bầm đi làm cô la oaioái.
”Dạy võ công mà, mẫu thân như vậy là nhẹ nhàng lắm rồi đó.”
Rồi rồi, nam thần, em biết anh từ nhỏ đã học võ công, còn rất giỏi, đươngnhiên đã từng chịu không ít khổ. Nhưng mà...anh không cần đả kích em vậy chứ?
”Mẹ tôi dạy trà đạo còn nghiêm hơn nữa kìa. Đúng rồi, em có muốn uống trà không? Tôi đã chuẩn bị dụng cụ pha trà và cả lá trà nữa.”
”Đương nhiên uống!” Thuần Khanh pha trà rất ngon nha. Gia Áo trong nguyên tácchỉ thích coca, ghét trà vô cùng, vậy mà còn bị hạ gục nữa đấy.
Sau đó là một màn biểu diễn pha trà đạo đẹp hơn diễn viên làm xiếc, chỉ vài cái vung tay, một ly trà nóng hổi thơm ngào ngạt đã xuất hiện trước mặt Gia Áo.
”Xong rồi thê quân, xin mời thưởng thức. Thê quân, hôm nay biểu diễn cho em là bước đầu của trà đạo, em đừng chê cười.”
”Sao mà có thể, anh làm tốt lắm, động tác thực đẹp thực lưu loát, trà rất thơm nữa.” Gia Áo uống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-to-gia-ao/176579/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.