Gia Áo dùng tay kéo đầu anh lại, dùng sức hôn lên đôi môi anh đào xinh đẹp đang mím lại vì ủy khuất kia, lưỡi luồn vào bên trong tàn sát bừa bãi, hôn thật mạnh mẽ như hoà tan Thuần Khanh vào trong đó, như muốn nuốt chửng đôi môi của anh, đánh dấu chủ quyền để anh biết anh thuộc về ai...
Đến khi đẩy ra, môi anh đã sưng đỏ.
"Thuần Khanh, em, Gia Áo này đã nhận định anh rồi. Là anh bước vào cuộc sống của em trước, mà cuộc sống của em không phải muốn vào là vào muốn ra là ra, vậy nên phải có sự cho phép của em mới được tách ra. Nhưng em không cho phép, chỉ cần vậy, bất kì ai cũng không chia cắt được chúng ta, kể cả anh. Chẳng sợ người ngoài can thiệp, cho dù là anh muốn rời xa em, cũng đừng hòng."
Lời nói lãnh lệ không chút lưu tình, đây mới là khí thế nên có của một thủ lĩnh hắc đạo, cái khí thế làm người ta không rét mà run, không tự chủ lùi bước. Có điều, đây là lần đầu tiên Thuần Khanh cảm nhận được ở Gia Áo. Nó làm anh thấy ngột ngạt khó chịu, nhưng trong lòng lại ẩn ẩn một chút ấm áp.
Dừng lại một chút, biết mình dọa tới Thuần Khanh, Gia Áo thu liễm lại bớt khí thế sắc bén đó, mặc dù vậy lời nói ra cũng có tác dụng làm người ta thấy sợ hãi như khi nghe một lời nguyền: "Nếu một ngày anh muốn đi, em sẽ cho phép, nhưng em sẽ chặt hai chân anh trước đã. Nếu anh vẫn muốn rời xa, em lại chặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-to-gia-ao/1595176/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.