“Cậu nói dối! Cậu rõràng có phản ứng, tớ có thể cảm nhận được!” Rõ ràng lúc đó cậu thấy tayGia Áo run nhè nhẹ mà, sao cô có thể nói dối trắng trợn như vậy?
”Đúng, sinh lý của tớ bình thường, lại chảy dòng máu Đông Nữ tộc nên cườngliệt hơn những cô gái khác, nhưng vì cậu không phải anh ấy, nên phản ứng của tớ rất nhanh liền tắt vụt. Nói đi, Thuần Khanh đâu?” Gia Áo xoayngười, mặt không đỏ tim không đập, nhàn nhạt nhìn Lâm Thanh đang trầntrụi trên giường.
”Thuần Khanh Thuần Khanh, lúc nào cũng ThuầnKhanh. Hắn ta có gì hơn tớ, tớ mới là người đã cùng cậu trải qua biếtbao khó khăn gian khổ để có được ngày hôm nay. Vào sinh ra tử còn chưađủ sâu đậm hơn một mối hôn nhân sắp đặt sẵn hay sao?” Lâm Thanh khôngcam lòng chất vấn.
”Vì anh ấy tôi mới xuất hiện ở đây, không cóanh ấy cũng không có Gia Áo ngày hôm nay. Mà tôi nhớ không lầm, vẫn đềnày tôi đã từng nói với cậu rồi mà.” Vì Thuần Khanh cô mới tự nguyện lao đầu vào gian khổ, Lâm Thanh chỉ là người xuất hiện sau, tham gia vàoquá trình đến đích của cô mà thôi, căn bản không thể cùng đặt lên một vị trí với Thuần Khanh, ít nhất trong lòng Gia Áo, vị trí của Thuần Khanhlà duy nhất, mãi mãi ai cũng không với tới.
”Hắn ta đang gặp nguy hiểm, cậu làm gì đi?” Lâm Thanh vô lực ngã tựa vào thành giường nhưng không quên châm chọc.
”Ừm, vậy nói đi, Thuần Khanh đang gặp nguy hiểm ở đâu?” Gia Áo liếc xéo qua cậu ta, tỏ vẻ không để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-to-gia-ao/1595162/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.