“Nào, há miệng ra...a...ngon không?” Thuần Khanh vui vẻ.
“...Ngon” món anh nấu chả ngon? Hỏi lạ.
”Ngoan lắm! Nào, một muỗng nữa,...a...!” Thuần Khanh cười híp mắt nhìn Gia Áo được anh đút, còn Gia Áo đen mặt, hắc tuyến giăng đầy trên trán.
Chơi vui, Thuần Khanh được nước lấn tới: “Nào, liếm môi cho anh xem!”
Hừ, thực sự xem cô như mèo nhỏ hả? Phải cho anh biết tay mới được!
Nghĩ vậy, Gia Áo rướn người lên, kề mặt mình lại sát mặt Thuần Khanh, vươnlưỡi ra liếm lấy đôi môi anh đào ngọt như mật hoa của anh.
Sau đó luyến tiếc rời đi, để Thuần Khanh ngẩn ngơ: “Thê...thê quân, em làm gì vậy?”
Nhìn mặt anh đỏ bừng, cô thoả mãn: “Anh bảo em liếm môi cho anh xem mà!”
”Cái này...không phải ý như vậy...”
”Chính là ý như vậy! Thuần Khanh ngốc của em, anh đáng yêu quá đi, làm em hếtmuốn ăn cơm rồi, mà...muốn ăn anh!” Ba từ cuối Gia Áo lại gần tai ThuầnKhanh, nói nhỏ vào tai anh. Thuần Khanh xấu hổ, đẩy cô ra, mở miệng định mắng người.
Nhưng mà nãy giờ, những hành vi thân mật của haingười bị một đôi mắt nhìn thấy hết. Đổng sự trưởng của trường nhoài nửangười ra cửa sổ, dùng ống nhòm theo dõi sát sao đôi tình nhân, tức giậnbay khí thế, nhất thời xông luôn lên tới đầu óc mà hành động hồ đồ: “Nữsinh Tô Gia Áo, phòng hiệu trưởng có lệnh! Tốt nhất em hãy ngay lập tứcrời khỏi chỗ ngồi của mình chạy lên văn phòng tôi ngay. Chấm hết!”
Gia Áo bực bội, cái tên Tiêu Yêu Diệp này, phải cho hắn biết tay mới được.Cô quay qua Thuần Khanh: “Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-to-gia-ao/1595143/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.