Bạt tai này tuyệt đối không có tác dụng gì đối với nàng.Cho tới bây giờ, từ khi đến nơi này cũng chưa có một ngày không bị bạt tai, nàng đã sớm miễn dịch với nó.
Hắn xoay người đi tới cửa, thị nữ bên ngoài lập tức cúi đầu cung kính mở cửa cho hắn ra.
Đang chuẩn bị bước ra khỏi cửa, hắn đột nhiên quay đầu lại, ánh mặt lạnh lùng nhìn về phía nàng. Sau đó cũng không chần chừ mà bước ra khỏi cánh cửa.
Ánh mắt cùng giọng nói của hắn, một khi hắn biết chuyện, hắn sẽ không dễ dàng bỏ qua cho mình, cuộc sống sau này của nàng sẽ không tốt hơn rồi. Thực sự không nhớ rõ nàng đã đắc tội hắn chỗ nào, tại sao hắn lại đối với nàng như thế? Chẳng lẽ cũng chỉ bởi vì phá hư chuyện tốtcủa hắn sao?
"Nương nương, người muốn đứng lên sao?" -Thị nữ tiến lên cung kính hỏi.
“Ừm! Giúp ta lấy nước, ta muốn tắm!" -Nàng mệt mỏi nói
Nàng có cảm giác thân thể thật bẩn, cũng nên tắm cho sạch sẽ đi, một không nữ nhân đối với loại chuyện như vậy cũng không thể quên được xem ra chính mình quá quê mùa rồi.
"Tắm?" - Thị nữ kia mặt nghi vấn, nói lại lời của Nhất Thuần.
"Chính là tắm, lau người!" Nhất Thuần lại giải thích, xem ra sau này nói chuyện phải cẩn thận một chút.
"Nương nương buổi sáng hoàng thượng đã phân phó tắm cho người sạch sẽ rồi!”
Thị nữ mặt không hiểu nói.
"Dài dòng!" – Nhất Thuần không chỉ nói giỡn, lại nổi lên cái tính khí đại tiểu thư.
"Nương nương tha mạng! Nô tỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-tinh-nhan-cua-hoang-de/179099/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.