P/s:Thể theo yêu cầu của Editer Reioan và để giải nổi uất ức với cái kết của truyện này,Trăng xin phép viết tiếp phần ngoại truyện nhá,không hay thì mọi người cũng đừng ném đá ^_^
Hodson vừa dứt lời,Thiên Nhất Thuần liền cảm thấy một trận hoa mắt,đầu đau như vỡ tung rồi bất chợt hôn mê.
Một tiếng than nhẹ chất chứa biết bao tâm sự lướt nhẹ qua tai trước khi nàng mất đi ý thức...
......
Dưới gốc hoa anh đào,một cô gái dung mạo tuyệt trần say ngủ gối đầu lên đùi một chàng trai với khuôn mặt yêu nghiệt nên bức tranh hài hoà,ấm áp.
Ánh mắt chàng trai vẫn luôn không rời khuôn mặt cô gái,tay vân vê từng đường nét khuôn mặt ấy như muốn khắc sâu vào tâm khảm..
Chợt "ưmh" một tiếng,cô gái mơ màng từ trong cơn mơ tỉnh lại.Đôi mắt to tròn bỗng lăn dài hai hàng lệ tinh khiết.
Chàng trai đau lòng lau đi giọt lệ ấy,giọng chàng dịu dàng:
-Muội đã tỉnh...???
-Hodson ca ca...-Thiên Nhất Thuần nức nở gọi nhẹ
-Muội nghĩ thông suốt rồi sao?
-Muội...-Lời muốn nói cứ nghẹn lại ở yết hầu không sao thốt lên được,nàng không có can đảm nhìn vào đôi mắt dịu dàng của Hodson
Hodson đỡ nàng ngồi dậy,chàng ép nàng nhìn thẳng vào mắt mình,ánh mắt chàng cô đơn không tha chút biến hoá nào của nàng:
-Muội...không bỏ xuống được..có phải hay không???-Không để nàng tiếp tục né tránh,chàng lạnh giọng-Muội nói!!!
Nước mắt Nhất Thuần chảy dài ướt đẫm khuôn mặt,nàng không đành lòng nhìn vào đôi mắt ưu thương kia.
Hodson mạnh mẽ siết chặt vòng tay ôm trọn thân hình mảnh khảnh của nàng vào ngực,tiếng hít thở nặng nề của chàng làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-tinh-nhan-cua-hoang-de/1567314/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.