Bất tri bất giác đã đi tới Thanh Hà uyển, cảnh vật quá đỗi quen thuộc nhưng người trong lòng lại không ở đây, mỗi một món đồ nàng từng sử dụng qua dường như còn có thể ngửi được mùi thơm đặc biệt nàng để lại.
Long Tiêu trầm mặc đứng ở phía trước cửa sổ, ngưng mắt nhìn cảnh sắc hỗn độn ngoài cửa sổ đôi tay vô lực rũ xuống, xem ra đã không thể khôi phục lại sự hăng hái ngày thường, lưu lại trên mặt hắn chỉ còn lại một tầng mệt mỏi và cô độc.
Còn nhớ rõ khi nhìn thấy thi thể của nàng thì cả người hắn cũng sụp đổ theo, cái loại đau đớn khắc cốt ghi tâm đó cho tới bây giờ vẫn còn rõ ràng chân thật. Lúc ấy hắn ôm lấy nàng thật chặt khóc một ngày một đêm, đem tất cả tôn nghiêm cùng lễ tiết tất cả đều vứt bỏ, trong ngực có nàng mới hạnh phúc và chân thật bao nhiêu, tất cả.. tất cả đều không cách nào thay thế được. Tự tay hắn đem nàng mai táng. Mỗi lần nhớ tới nàng vô tội bị hãm hại, càng cảm thấy hắn ngu xuẩn tới nực cười, đường đường nhất quốc chi quân (2) mà ngay cả một nữ nhân cũng bảo vệ không tốt.
(2) vua một nước
Tang lễ không tới ba ngày, chân tướng liền nổi trên mặt nước, ban đầu hắn đã từng suy đoán Linh phi giở trò quỷ, sự thật chứng minh quả thật nàng ta giở trò quỷ, Long Tiêu dưới sự phẫn nộ đem Linh phi một nhà toàn bộ giam vào thiên lao, nhưng vì cha nàng đối với triều đình có công, đem hắn cách chức làm thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-tinh-nhan-cua-hoang-de/1567269/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.