Sáng sớm Nhất Thuần ở tỉnh lại trong tiếng hót của muôn chim,buổi sớm thật trong lành, yên tĩnh và tràn ngập hương hoa, ánh nắng mang một màu xanh tươi mát. Rừng cây bao phủ thành một tầng sắc thái nhu hòa mà ấm áp. Nhất Thuần mê hoặc nhìn quang cảnh xung quanh, thì ra tất cả chẳng qua là một cuộc lữ hành lặng lẽ, cuối cùng cũng trở về nguyên điểm. (1)
(1): điểm xuất phát
Lúc này cách đó không xa, tiếng của loài động vật nào đó vang lên một tiếng, có thể là chúng đang chào đón mặt trời đang từ từ nhô lên...
Môt loạt tiếng động ở gần phía trước nàng lại vang lên, nàng nghiên đầu, chỉ thấy phía trước cách đó không xa chính là Tín, hai mắt lấp lánh nhìn chằm chằm vào nàng: "Thuần nhi?", thanh âm của hắn có chút khàn khàn, thâm chí mang chút run rẩy.
Nhất Thuần hoàn hồn, từ từ hướng nơi phát ra thanh âm khàn khàn đi tới.
Tín kích động nhìn về cô gái phía trước, đây chính là Nhất Thuần mà hắn đã lo lắng mấy ngày nay, nàng xinh đẹp đứng ở trong rừng, tóc dài tung bay theo gió, giống như một nữ thần mộng ảo, không thể nào chạm tới được
Bốn mắt chạm nhau, chỉ thấy Tin kích động đứng tại chỗ giống như là quên mất cách đi. "Cái người ngu ngốc này, đứng ở đó ngây ngốc làm cái gì?" Nhất Thuần chân trần không thể đi xuống, chỉ có thể lên tiếng.
"A!!!" thân thể Nhất Thuần đột nhiên bay lên không, Tín ôm nàng lên, đôi tay vòng thật chặt lấy thân thể nhỏ nhắn mềm mại của nàng, đầu chôn ở trong ngực nàng, suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-tinh-nhan-cua-hoang-de/1567267/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.