Nhất Thuần như ngừng thở hưởng thụ cảm giác quen thuộc này, thật lâu không dời đi tầm mắt, một nhân ảnh bay tới dưới tàng cây. Mắt của nàng nháy mắt một cái cũng không dám, một nam tử lẳng lặng đứng dưới cây hoa anh đào mang theo tư thái yêu mị tuyệt mỹ, ngạo khí lạnh như băng cùng với vẻ đẹp của cây hoa anh đào hoà lẫn vào nhau chiếu rọi không gian, tạo thành một bức tranh mang sắc thái giữa tuyệt mỹ và quỷ dị.
Giống như cảm nhận được có ánh mắt đang nhìn mình, nam tử khẽ nghiêng nguời, một đôi mắt màu lam thâm u và xinh đẹp nhìn thẳng vào Nhất Thuần. Nhận thấy mình nhìn lén bị đối phương phát hiện, nàng cũng không thể không không biết xấu hổ đành dời đi đôi mắt xinh đẹp.
"Thích không?" Từ đỉnh đầu vang lên thanh âm của một nam tử xa lạ,Nhất Thuần ngẩng đầu nghênh đón, đây không phải là người dưới tàng cây kia hay sao? Khi nào thì đã tới bên cạnh mình? Quay đầu lại thấy duới cây hoa anh đào quả thật đã không còn bóng người nào rồi. Có thể trong nháy mắt di chuyển, hắn là người hả?
"Thích." Nhất Thuần đầy áp lực, kinh ngạc trong nội tâm, nhẹ nhàng nói.
"Thật sự đẹp tới như thế sao?" Nam tử thanh âm sâu kín nhìn cô gái trước mặt đang nhìn mình không chớp mắt.
"Dĩ nhiên, hơn nữa đẹp tới mức không giống người." Nhất Thuần như có điều suy nghĩ cười cười đánh giá nam tử trước mắt, tóc đen mượt như màn đêm, đôi mắt xanh sâu thẳm như lòng đại dương, da thịt mịn màng màu ngà sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-tinh-nhan-cua-hoang-de/1567250/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.