"Mộng Phàm tỷ, sứ giả các nước đang chuẩn bị rời đi." Một nha hoàn chạy tới đem chuyện tình dò thăm được nói nhỏ trong tai Mộng Phàm.
"Có tận mắt thấy hay không Nhược Vân?" Mộng Phàm nắm tay của nàng, rất lo lắng hỏi.
Thị nữ lắc đầu một cái, gương mặt kinh ngạc. Nhược Vân không thể so với thị nữ bình thường, luôn là "thần long kiến thủ bất kiến vĩ" (1)
(1) Đây là 1 câu ngạn ngữ Trung Quốc, có nghĩa là rồng thần thì chỉ thấy được đầu không thấy được đuôi)
"Ngươi ở nơi này phục vụ nương nương thật tốt, một bước cũng không được rời đi, ngộ nhỡ ra cái gì không may, đầu của chúng ta sẽ phải dọn nhà." Mộng Phàm thận trọng phân phó, nàng không yên lòng, liên tục dặn dò.
"Biết rồi, Mộng Phàm tỷ, vậy ngươi đi đâu?" Tiểu thị nữ dùng sức gật đầu một cái.
"Ta đi tìm Tôn công công, ngàn vạn phải cẩn thận phục vụ." Mộng Phàm trước khi đi lại không quên phân phó lần nữa. Nàng đi tìm Tôn đại tổng quản, nàng nắm chắc Tôn đại tổng quản nhất định sẽ giúp một tay. Nhất Thuần vẫn còn hôn mê bất tỉnh, nàng lo lắng gần chết, nhưng đi Thái Y Viện mấy lần cũng không có người chịu tới, đều nói đi tới chỗ Linh phi hết rồi.
Linh phi ở hậu cung so với Nhất thuần nham hiểu hơn nhiều, ở nơi này, chỉ dựa vào sủng ái của bệ hạ là không đủ, còn phải có chỗ dựa vững chắc chống lưng. Hậu cung chính là chiến trường của nữ nhân, so các nam nhân còn đấu tranh kịch liệt, tàn nhẫn hơn rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-tinh-nhan-cua-hoang-de/1567232/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.