"Đúng vậy!" - Lý Hưu Văn rất phối hợp mà hồi đáp.
“ Hôm nay rất nhiều người muốn thỉnh cầu hoàng thượng đuổi họ đi, đuổi họ đến trợ giúp quân địch, cô lập nước ta, khiến cho kẻ địch lớn mạnh. Đem nội quốc ta trống không, còn kết thù kết oán với các quốc gia bên ngoài, khiến cho quốc gia gặp nguy hiểm, các ngươi muốn thế sao?” – Cuối cùng, Nhất Thuần đem một trái bom vứt xuống đầu đám đại thần, chỉ thấy nét mặt của Chu đại nhân kia rất khó coi, không chừng sẽ nhanh chóng bùng nổ.
“ Vậy các ngươi còn có lời gì đế nói sao?” – Long Tiêu che giấu khuôn mặt kinh ngạc, nhìn xuống đại điện nói.
"Thần bội phục, lời nói vừa rồi đã khiến cho thần hiểu ra “ – Tống Thuỵ nịnh hót, nhưng là gương mặt hắn bội phục cũng không giống như là giả vờ.
“ Bẩm hoàng thượng, người không cần chỉ nghe mấy câu nói tầm bậy của một nữ nhân liền dao động, ai ma biết nàng là có ý gì. Xin hoàng thượng nghĩ lại! “-Chu đại nhân tiến lên phản bác. Sau đó hung hăng trợn mắt nhìn Nhất Thuần một cái.
Nhất Thuần thiếu chút nữa mắng hắn ngu ngốc, Chỉ là nàng đối với Ân quốc chưa quen thuộc, nếu không liền khiến cho bộ xương già này tâm phục khẩu phục.
"Trẫm tự có định đoạt, lui ra!" – Thanh âm uy nghiêm của Long Tiêu vang lên, ai cũng có thể nghe ra là hắn không vui. Chu lão đầu gặp đại hoạ mà không biết, hắn ta vừa rồi hung ác nhín chằm chằm Nhất Thuần nên không để ý thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-tinh-nhan-cua-hoang-de/1567207/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.