“Nô tỳ là được vị chủ tử trước kia đặt ạ!” - Hồng Thực cũng nói chen vào.
"Vậy ta cũng giúp các ngươi chọn cái tên khác đi, dĩ nhiên nếu các ngươi không thích thì cũng không cần tiếp nhận!”
Nhất Thuần đột nhiên nghĩ đến việc giúp các nàng ấy đặt tên, nhưng là cũng phải được người ta đồng ý mới được.
"Nương nương?" - Hai người lại quỳ trên mặt đất đôi mắt đẫm lệ lờ mờ gọi nàng.
"Nhược Vân, Mộng Phàm! Tốt không?" – Nhất Thuần cúi đầu suy nghĩ một chút, sau đó ngẩng đầu nhìn họ nói.
"Cám ơn nương nương ban tên cho!"
Hai người lại quỳ trên mặt đất cảm ơn.
"Kể từ hôm nay nô tỳ Tiểu Cửu tên là Nhược Vân!" - Nhược Vân tràn đầy quyết tâm nói.
"Nô tỳ Hồng Thực từ giờ tên là Mộng Phàm!”
Mộng Phàm thì là tiếp lời Nhược Vân nói.
"Thích là tốt rồi! Đứng lên đi!"
Nhất Thuần cũng vui vẻ nói, cùng hài tử ở chung một chỗ liền quên tất cả mọi chuyện đã xảy ra.
"Nương nương người thích trang sức gì?"
Nhược vân đi lên trước, có dũng khí kéo nàng đến ngồi xuống trước gương đồng.
Trong gương có mỹ nhân rất đẹp, chỉ là sắc mặt có chút tái nhợt, không có nụ cười.
"Ta tự mình làm!"
Nhất Thuần đẩy Nhược Vân ra, cầm thấy một thanh lược nhẹ nhàng chải,sau đó ghim phần tóc ở sau lên, căn bản cũng không dùng đồ trang sức gì.
"Nương nương tóc người thật là đẹp, sáng đến chói mắt, giống như từng cây một Kim Tuyến, thật mềm mượt, trơn bóng!”
Nhược Vân không kìm hãm được liền vuốt ve mái tóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-tinh-nhan-cua-hoang-de/1567191/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.