Edit: Yukira
Beta: Kiri
“Bàng tiểu thư…”
“Huynh thật giống một bà lão, lằng nhằng.”
Mấy người nhìn sắc mặt của Chu Kính, cảm thấy hắn cũng thật đáng thương, đường đường là nam nhi đại trượng phu, lại bị người ta nói là giống bà lão, quả thật là khó chịu.
Nhưng có vẻ như sắc mặt của Chu Kính cũng không thay đổi gì.
“Ta cũng là muốn tốt cho Bàng tiểu thư thôi, Bàng tiểu thư không trở về nhà, chắc Bàng huynh sẽ rất sốt ruột.”
“Ta đã nói với ca ca rồi, sẽ ở đây một thời gian ngắn, nếu như huynh không tin thì có thể quay về hỏi ca ca?” Phi Yến tươi cười.
Thấy Chu Kính không trả lời, Phi Yến chuyển sang Công Tôn Sách.
“Công Tôn Sách, huynh ôn tập thế nào rồi? Đừng để đám sĩ tử ngoài kia ảnh hưởng đến huynh.” Nàng thân thiết hỏi.
“À, Phi Yến, ta, ta…” Hình như là hắn muốn nói cái gì đó.
Nhìn thoáng qua Chu Kính, Công Tôn Sách ậm ừ không nói nên lời.
Bàng Phi Yến mở miệng định nói tiếp thì nghe thấy tiếng cửa mở
Bao Chửng cuối cùng cũng thoát khỏi những người đó để lên đây.
“Phi Yến, sao muội lại tới đây?” Mặc dù hỏi như vậy, nhưng lời nói vẫn có sự vui mừng.
“Bao đại ca. Không phải ta đã nói rồi sao? Sẽ đến quán trọ gặp mọi người.”
Nhìn thấy Chu Kính, Bao Chửng sửng sốt một chút, lập tức ôm quyền: “Chu thị vệ.”
Bọn họ quả là có quen biết.
Chu Kính cũng liền ôm quyền.
Thấy mọi người nghi hoặc, Bao Chửng giải thích: “Một năm trước lúc điều tra vụ án cung nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-nu-phu-kieu-ngao/188001/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.