***Ngoại truyện 1:
Thạch Giai Thơ rất là bất đắc dĩ, làm sao cha mẹ mình lại gả mình cho một con heo đây?
Tuy bộ dáng con heo này khá tốt, một bộ dáng con người, chỉ là rất chán ghét bộ dáng hái hoa ngắt cỏ của hắn! Tuy rằng đều là người khác trêu chọc hắn, nhưng mà nếu như hắn không phóng điện loạn, đôi ‘mắt hoa đào’ cũng sẽ không trêu chọc đến những cô nương khác!
Còn có, vì sao lớn lên hắn còn trắng hơn mình? Làn da tốt hơn mình?
Tằng Trí Hiên càng bất đắc dĩ, Sỏa Trư tử, tại sao gia gia lại có thể lấy một cái tên như vậy? Để cho xú nha đầu kia giễu cợt mình nhiều năm như vậy? Hừ, đợi nàng qua cửa, trở thành nương tử của mình, đến lúc đó sẽ khiến cho nàng biết rõ biết rõ lợi hại!
***Ngoại truyện 2:
Không muốn thành thân! Chết sống cũng không muốn thành thân!
"Nương, vì sao con không thể cưới chồng? Những nam nhân kia, không có một người nào, không có một ai có thể đánh thắng được con!"
Tằng Tử Phu bất đắc dĩ thở dài, nhìn khuê nữ của mình, Thạch Giai Ngưng: "Con không thể học được một chút nào từ muội muội của con sao? Nhìn một chút xem con đang làm cái nữ công gì?"
Thạch Giai Ngưng nhìn nhìn một chút, rất là đắc ý nói: "Đây là uyên ương đó, con thêu mất một tháng nha, cũng không có nhờ muội muội giúp."
Tằng Tử Phu lại thở dài một lần nữa: "Lần sau, hãy tìm muội muội con hỗ trợ đi." Cái này... mà ngay cả gà rừng cũng không gọi được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-nong-phu/726564/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.