Editor: ChieuNinh
Ngô phu nhân nghe được lời Tằng Tử Phu nói, rất là cảm kích cười cười với nàng. Lúc này, một thiếu nữ tuổi trẻ che mặt, tuổi chừng mười ba mười bốn gì đó, được nha hoàn khác dìu đỡ, xuống xe ngựa nói: "Cám ơn phu nhân."
Tằng Tử Phu vội vàng đưa tay như nâng đỡ nói: "Đây là lệnh ái Ngô tiểu thư sao? Thật sự là hiểu biết lễ phép."
Ngô phu nhân hé miệng cười cười, kéo thiếu nữ nói: "Vẫn là làm phiền phu nhân." Lại khách khí nói hai câu với Tằng Tử Phu rồi dẫn Ngô tiểu thư cùng hai nha hoàn lên lầu.
Thạch Thúy Cúc thấy người đã đi xa, đến gần nói: "Đại tẩu, nếu là ta mà nói cũng đừng mà quản xem bọn họ làm khỉ gió gì, nhìn cái gọi là Hồng nhi kia một chút xem, một bộ dáng tâm cao khí ngạo, không biết còn tưởng rằng là khuê nữ hoàng đế đâu rồi, ai biết chỉ là một hạ nhân."
Tằng Tử Phu vỗ vỗ tay Thạch Thúy Cúc nói: "Nhìn khí chất toàn thân Ngô phu nhân và Ngô tiểu thư này, cộng thêm chất vải quần áo trên người nha hoàn bọn họ, sợ là không phải người nhà tầm thường. Ra bên ngoài, có điều kiện giúp người thì cứ giúp đỡ, tối nay chúng ta cũng chỉ phải chen chúc một phen rồi."
Thạch Thúy Cúc ừ một tiếng nói: "Đại tẩu đừng ghét bỏ người nhà ta ngáy to là tốt rồi."
Vừa rạng sáng ngày hôm sau, đám người Tằng Tử Phu liền bắt đầu thu dọn đồ đạc, vừa muốn lên xe ngựa liền gặp được đoàn người Ngô phu nhân. Tằng Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-nong-phu/726560/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.