Sáng sớm mùng haitết, Thạch Lai Phúc sang nhà lão Vương cách vách mượn xe lừa, cầm quàtết đã sớm chuẩn bị xong, vội vàng đánh xe lừa mang Tằng Tử Phu về nhàmẹ đẻ.
Vừa đến cửa thôn, Tằng Tử Phu sáng mắt nhìn thấy Tằng TửCường đang nhìn xung quanh, khóe miệng giương lên, hướng về phía Tằng Tử Cướng ngoắc tay hô to: "Đệ đệ......."
Tằng Tử Cường nhìnthấy tỷ tỷ mình, trong lòng rất là cao hứng. Vội vàng chạy tới hỗ trợđẩy ở phía sau xe lừa, Tằng Tử Phu cười cười: "Đừng để mệt, lên đây đi.Công phu đánh xe của tỷ phu đệ cũng không tệ lắm."
Tằng Tử Cườnglắc đầu: "Trời lạnh lắm, đệ cũng muốn hoạt động một chút, hơn nữa nhưvậy cũng mau, về nhà thì ấm áp ấm áp hơn." Tằng Tử Phu thấy vậy cũngkhông nói cái gì, cũng không lâu lắm là đã về đến trước cửa nhà. TằngThúy Thúy, Tằng Tiểu Thúy đi theo Tằng Vương thị cùng nhau ra cửa nghênh đón, thấy Tằng Tử Phu là đang ngồi xe lừa về nhà mẹ đẻ.
Tronglòng đều có chút không thoải mái, mình cũng là đi bộ tới. Đừng nói làngồi xe lừa, đời này ngay tại thời điểm thành thân, đã là con lừa cả đời rồi! Các nàng cũng không ngẫm lại, đều là gả cho người trong thôn, đivài bước đã đến nơi, cần phải dùng tới xe lừa sao.
Vừa cẩn thậnnhìn lại Thạch Lai Phúc, nhớ lại hình dáng nam nhân nhà mình, xem rathật sự là kém xa. Bộ dáng Tằng Tử Phu lại hơn người.
Lại thêmđược Thạch Lai Phúc rất nâng niu, việc gì nặng nhọc đều không nỡ để nàng làm, ngược lại dáng vẻ so
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-nong-phu/726490/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.