Kiếm Trì đương nhiên cũng không định bắt Bích Mặc tiên sinh của chúng ta xử án ngay chiều hôm đó. Một là muốn để cho tiên sinh có thời gian nghỉ ngơi, tham quan một buổi. Hai là còn cần sắp xếp chuẩn bị, với mời đại diện của hoàng thất đến dự phiên xét xử. Thế nên, “phiên tòa” xử Chân Lợi Kiếm quyết định tổ chức vào sáng hôm sau. 
Do truyền tống môn đi đến chặng kế tiếp trong lịch trình chỉ mở hai buổi sáng chiều, nếu đi chuyến chiều thì đến nơi cũng phải tìm chỗ ở trọ lại một đêm rồi sáng sớm mới lên đường được, nên sau khi bàn bạc thống nhất, đám Nguyễn Đông Thanh quyết định xin tá túc tại Kiếm Trì hai đêm. Đợi đến khi thi hành án của họ Chân xong xuôi, rồi sáng hôm sau nữa mới lên đường. 
Chiều hôm đó, sau khi ăn uống no nê, Bích Mặc tiên sinh của chúng ta còn đang tính “nghỉ trưa” vào lúc đầu giờ chiều thì Sóc Phong kiếm tổ đã đến tìm, ngỏ ý muốn dẫn gã đi tham quan tàng bảo khố – nơi Kiếm Trì cất giữ những “bảo vật” tìm thấy trong bí cảnh mà bọn họ không hiểu tác dụng hoặc cảm thấy quá nguy hiểm. Đi cùng hai người còn có Hồng Đô, hoàn toàn không phải do lo lắng Bích Mặc tiên sinh của chúng ta có nguy hiểm gì, chỉ đơn thuần là vì tò mò, ham vui mà thôi. Hai người Dư Tự Lực, Hàn Thu Thủy vốn cũng muốn đi, song bị Nguyễn Đông Thanh cấm cửa. 
Gã thấy vẻ mặt khó xử của Trần Thanh Lãng, đoán chứng tàng bảo khố 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-nhan-vat-quan-chung-vo-tinh-day-mot-dam-do-de-thanh-thanh-nhan/3723501/chuong-535.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.