Kẻ nọ vừa nói dứt lời, thì cũng là lúc tất cả âm thanh ở đài điểm binh Cốt Sơn vụt tắt. Chỉ trong một cái nháy mắt, bãi đất trống vừa rồi còn xôn xao tiếng người bàn ra tán vào thì bây giờ đã lặng ngắt như tờ, cơ hồ có thể nghe rõ cả tiếng mồ hôi rơi xuống đất.
Bình Nam quân...
Đối với phần lớn người đang đứng ở đây mà nói, ba tiếng này chẳng khác nào một cơn ác mộng kinh hoàng.
Những người đang đứng ở trước đài điểm binh, nếu không phải là kị binh của tam tộc Bắc Lĩnh thì cũng là tàn dư của các thế lực trung lập ở nam bộ Táng Thi đinh. Thành thử, kẻ thì sợ hãi những chiến giáp này một cách bản năng, người thì từng trải qua cảnh bị tông môn bị Bình Nam quân san phẳng thành bình địa.
Sâu trong đáy mắt gần hai ngàn người đang đứng trước đài điểm binh hiển hiện rõ vẻ ái ngại.
Chưa ra chiến trường, chưa đối mặt với Bình Nam quân, chỉ mới nghe tiếng thôi mà những tân binh này của Cốt Sơn đã tim đập chân run.
Ánh mắt Tạ Thiên Hoa lạnh xuống, lặng lẽ quay sang ghé tai nói gì đó với Trương Mặc Sênh. Tiểu Thực Thần gật đầu, ra hiệu đã hiểu ý cô nàng, đoạn chầm chậm lủi khỏi đám đông.
Lý Thanh Vân thì chầm chậm hít vào một hơi, ánh mắt quét qua toàn bộ sân duyệt binh một lượt. Phản ứng của những người bên dưới khiến cậu chàng nhớ lại khoảng thời gian ở thành Hải Nha. Khi đó, sau trận chiến đầu tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-nhan-vat-quan-chung-vo-tinh-day-mot-dam-do-de-thanh-thanh-nhan/3716984/chuong-528.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.