Nguyễn Đông Thanh cung kính trả lễ, trong lòng thì lại thầm nghĩ:
“Đừng nói là mười năm, cho dù cô đọc sách cả ngàn năm cũng không ngộ ra được. Những tư tưởng này, người trái đất chúng tôi trải qua cả mấy trăm năm, trả giá vô số máu tươi xương trắng mới kết luận được đấy.”
Hồ Ma Huyền Nguyệt trở về phủ thành chủ...
Ngày hôm sau, y thị tuyên bố lệnh chiêu binh, bổ sung một đợt lính mới chuẩn bị lên tiền tuyến “đấu với Lệ Chi sơn”. Đối tượng chủ yếu là ngục tốt, nha sai, kế đến là đầy tớ gia nô trong các gia tộc lớn.
Các thế gia đại tộc thành Bạch Đế nhao nhao phản đối, dẫn đầu không phải ai khác ngoài Đào thị, sau đó là các hào tộc ở Bát Bảo lộ. Tuy không dám công khai chống lại chuyện mộ binh, bởi lẽ việc thành Bạch Đế tiếp quản chiến sự Lệ Chi sơn là do đích thân Trư Đế Lê Dực hạ chỉ, song trong bóng tối làm một ít động tác nhỏ, ngoài sáng mượn miệng cánh thư sinh, nho sĩ kêu ca than phiền xảy ra có thể nói là đều như vắt tranh, bốn khu thành đông tây nam bắc nơi nào cũng xuất hiện.
Hồ Ma Huyền Nguyệt thấy hai phe mình dựng lên để cân bằng, ngăn chặn lẫn nhau thế mà bắt tay cùng làm khó dễ phủ thành chủ, càng lúc càng cảm thấy đề nghị của phủ Khai Phong không tệ.
Thế là...
Đến ngày thứ hai, Hồ Ma Huyền Nguyệt chính thức thông qua hai đề nghị của phủ Khai Phong.
Một là toàn lực mở rộng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-nhan-vat-quan-chung-vo-tinh-day-mot-dam-do-de-thanh-thanh-nhan/3645323/chuong-499.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.