Nhà sư tục danh là Trịnh Bồng, pháp danh là Trừng Quang, năm nay ba mươi lăm tuổi, quy y tu hành từ nhỏ ở chùa Liên Hoa. Dòng tu của chùa Liên Hoa là “nhập thế”, Trừng Quang đại sư thường xuyên trấn áp đạo tặc, bảo vệ xóm làng, dân chúng vì nhớ ơn nên thường gọi là Nghĩa Tăng.
Trừng Quang nhìn chằm chằm vào chén rượu, nốc một hơi cạn sạch. Đôi mắt gã đỏ quạch, tiếng nói đầy hơi rượu chậm rãi cất lên:
“Chuyện phải kể từ năm năm trước. Tiên cô còn nhớ Đào Tử Tu không?”
“Có phải vị Thiết Quyền Đồng Sư danh chấn vùng Kinh Bắc, Đào lão tiền bối của Tiểu Sơn Trang không?”
“Đúng là y. Năm năm trước là đại thọ bảy mươi của Đào tiền bối. Khi đó tiểu tăng được trụ trì nhờ cậy thay mặt Liên Hoa tự đến Tiểu Sơn Trang giúp Đào tiền bối tiếp khách, khấn vái cúng giường chuẩn bị lễ mừng thọ. Cùng ngày tiểu tăng đi, một chiếc xe ngựa nạm vàng từ trong cung cấm chạy đến chùa Kim Liên. Đến Tiểu Sơn Trang được nửa tháng thì tiểu tăng mới nhận được tin từ Bách Hiểu đường. Tiểu tăng khi đó có viết một bức thư gửi cho trụ trì...”
Nói đến đây, Trừng Quang lại tự rót thêm một chén, bàn tay đặt trên bàn nắm lại thành quyền mấy lần, cuối cùng lại buông lỏng ra. Y mó vào áo, lấy ra một tấm giấy đã nhàu nát và rách góc này một miếng, thủng chỗ kia một lỗ. Giọng y bắt đầu nghèn nghẹn lại:
“Ba tháng sau, đại thọ của Đào tiền bối cũng kết thúc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-nhan-vat-quan-chung-vo-tinh-day-mot-dam-do-de-thanh-thanh-nhan/3629369/chuong-490.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.