Hôm sau...
Trình Chân Kim quả nhiên cho người đến trước trận thách thức, đồng thời tiết lộ bọn chúng đã biết “ý đồ” của núi Lệ Chi.
Tiểu tốt lâu la trong núi đều khủng hoảng sợ hãi, chỉ có cao tầng là vững như bàn thạch, không tiết lộ một chút phong thanh nào. Ngay cả Lý Thanh Vân sau hôm thiết yến cũng li kì “mất tích”, khiến cánh Mộ Dung Phong Vân muốn hỏi cũng chẳng biết phải tìm ai.
Quan hệ của Xích Hiệp với mọi người không tệ, thành thử trên dưới núi Lệ Chi đều nghị luận ầm lên.
Có kẻ nói cậu chàng nói hớ miệng, đã bị Cao Tử Trọng điều đi nơi khác, thậm chí là diệt khẩu...
Cánh tai mắt triều đình biết rõ thân phận của Lý Thanh Vân thì lại nghĩ đây cũng là một thủ đoạn nhiễu loạn nghe – nhìn khác của Mạc Vấn. Có thể cậu chàng bị điều vào Táng Thi đinh để tránh tiết lộ thêm tình báo, hoặc cũng có thể chỉ đơn giản là náu mình một thời gian, chuẩn bị đổi một thân phận khác nhập ngũ lịch luyện.
Có thể nói, ai cũng đồng ý rằng, Toái Đản Cuồng Ma chắc chắn không có nguy hiểm gì về tính mạng.
Chỉ là rất nhanh, hội nội gian của triều đình phát hiện một chút “dấu vết”.
Lăng Phong càng ngày càng nóng tính, hở một chút là chửi mắng, thượng cẳng chân hạ cẳng tay với tiểu tốt trên núi. Nhất thời tiếng oán thán váng trời dậy đất, Lệ Chi sơn chướng khí mịt mù.
Chu Văn Võ cũng thường xuyên say mèm, mang một thân toàn mùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-nhan-vat-quan-chung-vo-tinh-day-mot-dam-do-de-thanh-thanh-nhan/3624881/chuong-487.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.