Kim Chính Dương hỏi:
“Vậy Thiên nhi có tính toán thế nào?”
Lã Vọng Thiên hít sâu một hơi, đáp rằng:
“Chuyện này xem ra không đơn giản, cần lập tức cáo tri đại nhân. Nhưng nếu lúc này chúng ta gấp rút hồi phủ, không những sẽ bứt dây động rừng, khiến quan lại địa phương tăng lòng cảnh giác, lại còn tạo cơ hội cho bọn họ tiêu hủy tang chứng, đe dọa nhân chứng. Nếu là vậy, chỉ sợ việc điều tra rõ ràng khó càng thêm khó.
“Vậy nên, con tính truyền âm báo tin cho đại nhân, còn ba người chúng ta tạm thời ở lại đây. Như vậy vừa có thể nhân cơ hội thu thập chứng cứ, lại vừa có thể phối hợp với chúng nhân Khai Phong phủ, tùy cơ ứng biến...”
Nhận được tán đồng của Hàn Thu Thủy cùng Kim Chính Dương, Lã Vọng Thiên mới lấy ngọc giản truyền âm ra, liên lạc với Cố Văn.
Cùng lúc, tại phủ Khai Phong.
Trong thư phòng, Cố Văn đang cùng Nguyễn Đông Thanh xử lý công vụ thì ngọc giản truyền âm bên hông nóng lên.
Ngọc giản truyền âm này cũng chỉ có chúng nhân phủ Khai Phong có thể liên hệ, Cố Thi Âm lại từng đặc biệt dặn dò chỉ khi thực sự cần thiết mới dùng đến. Thế nên, khi thấy có liên lạc, Cố sư gia lập tức “nhấc máy”.
Nguyễn Đông Thanh thấy Cố Văn sử dụng ngọc giản truyền âm thì cũng không suy nghĩ gì nhiều. Tuy là khi trước, khi giới thiệu “thầy đồ Cố”, Vũ Tùng Lâm từng nói lão là bị phế tu vi nên mới về vườn dạy học.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-nhan-vat-quan-chung-vo-tinh-day-mot-dam-do-de-thanh-thanh-nhan/3550811/chuong-453.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.