Lý Thanh Vân bẻ cổ, bóp tay, nhìn bộ dạng dương dương tự đắc của Triệu Kim Mạch mà âm thầm khinh bỉ.
Thằng cha này chỉ còn kém mỗi viết mấy chữ “mau mau trúng kế khích tướng của ca” lên trán mà thôi. Ngay cả tâm tính thực sự cũng không che giấu nổi, Lý Thanh Vân quả thật không nghĩ ra hắn lấy tư cách gì để nhìn đời bằng nửa con mắt.
Kỳ thực, cậu chàng lại không rõ, Triệu Kim Mạch cho là mình đã che giấu cảm xúc thật vô cùng khéo léo, không người có thể nhìn thấu.
Đương nhiên, Toái Đản Cuồng Ma cũng còn chưa tinh ranh đến nỗi có thể nắm bắt được tâm lý chưa đỗ ông nghè đã đe hàng tổng của họ Triệu. Những chuyện cong cong nhiễu nhiễu như về sau ai nắm thế chủ động, ai mắc nợ ai kia Lý Thanh Vân không hiểu cho lắm. Song, cậu chàng có thể đoán được, đối phương cố tình chọc giận mình.
Mục đích sâu xa thì không rõ, nhưng trực tiếp, bề nổi thì chắc hẳn hắn muốn lừa mình đánh với y một trận, sau đó đánh bại mình.
Biết là biết vậy, song Lý Thanh Vân vẫn thản nhiên bước vào, không ngại thành toàn cho Triệu Kim Mạch.
Nguyên nhân rất đơn giản...
Cậu chàng quả thật muốn đánh cho cái thằng dám chửi sư phụ mình một trận.
“Khỏi cần khích tướng làm gì cho bẩn tai ta. Muốn đánh thì cứ đến đây, bản đại gia cũng chẳng ngại bố thí cho nhà ngươi chút lợi thế này, tính toán chi li như thế mà làm gì?”
Triệu Kim Mạch nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-nhan-vat-quan-chung-vo-tinh-day-mot-dam-do-de-thanh-thanh-nhan/3516313/chuong-433.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.