Cuối cùng...
Nguyễn Đông Thanh nhìn Cố Văn, nói:
“Cố tiên sinh, phiền ngài giúp ta tra xem phái Tiêu Dao này xưa này hành xử thế nào, tôn chỉ ra sao, có pháp môn tu luyện nào đặc biệt hay không.”
“Tiên sinh yên tâm.”
“Trương Triều, Triệu Hán, hai người mấy ngày tới cải trang đến thành đông nghe ngóng cách làm người của nhà họ Đào. Cụ thể làm ra sao, chắc hẳn hai người rõ hơn ta. Nhớ đừng có đi tất màu xanh.”
Nguyễn Đông Thanh gật đầu, đoạn lại tiếp tục phái hai người Trương Triều Triệu Hán ra ngoài điều tra, làm cảnh sát chìm.
Đương nhiên, câu cuối cùng là tính trẻ con của hắn đột nhiên trỗi dậy quấy phá.
“Tất xanh? Đại... đại nhân yên tâm.”
Hai người Trương Triều, Triệu Hán đương nhiên sẽ không chất vấn quyết định của Nguyễn Đông Thanh. Thành thử, mặc dù hiện giờ trong lòng vẫn tin chắc nịch rằng cô gái họ Đào nói thật, cũng không hiểu rốt cuộc tất xanh mà Bích Mặc tiên sinh nói là có ý gì, hai người vẫn nhất nhất chấp hành.
Thậm chí, lần này ra ngoài, sĩ khí của hai người còn hừng hực bốc cao.
Bởi lẽ, ra ngoài tra hỏi một phen cũng có thể thu thập bằng chứng chứng minh cô gái họ Đào không nói dối.
Cuối cùng, Nguyễn Đông Thanh đưa mắt nhìn hai người Lã Vọng Thiên, Dư Tự Lực:
“Lã công tử, cậu cũng là thiên kiêu ở Huyền Hoàng giới. Cảm phiền cậu ra ngoài nghe ngóng xem lần này phái Tiêu Dao cử ai đến thành Bạch Đế, tính cách người này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-nhan-vat-quan-chung-vo-tinh-day-mot-dam-do-de-thanh-thanh-nhan/3447250/chuong-383.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.