Đỗ Thải Hà ngồi xếp bằng trên giường, chính đang vận khí. Những bí kíp sư phụ truyền dạy mặc dù cái gì cũng tốt, song duy chỉ có mỗi lượng chân khí tiêu hao là khiến cô nàng đau đầu không thôi. Dạo thời gian này, cứ một ngày thả cửa cho “máy bay” cùng “xe tăng” càn quét, là nàng ta lại mất cỡ hai ngày nghỉ hồi sức. Nếu không phải vì thế thì Đỗ Thải Hà có khi cũng chăm nhận nhiệm vụ lên tiền tuyến hơn.
Lúc này, có tiếng gõ cửa, lại nghe tiếng Trương Mặc Sênh từ ngoài vọng vào:
“Sư tỷ! Sư tỷ! Có chuyện, có chuyện lớn rồi!”
Đỗ Thải Hà đứng lên, đi ra mở cửa, đoạn hỏi đùa một câu:
“Sao? Chuyện gì lớn? Nói gì làm phật lòng Thanh La nên cần chị đây tư vấn tình cảm à?”
“Nào có chuyện đó, sư tỷ cũng đừng rủa đệ như vậy chứ! Là nhị sư tỷ! Nhị sư tỷ liên lạc với chúng ta!”
Đỗ Thải Hà nghe vậy thì cũng giật mình. Phải biết, ở Huyền Hoàng giới, các quốc gia đều có đặt trận pháp ngăn chặn tín hiệu của các loại truyền âm, truyền ảnh thạch ở biên giới. Dẫu sao, cũng chẳng ai muốn bí mật quân cơ hay nội tình trong nước dễ dàng bị truyền ra ngoài. Thành thử, truyền âm thạch cũng chỉ có thể truyền trong phạm vi đất nước bất kỳ mà thôi. Người của các thế lực không thuộc Đại Việt chạy đến Quan Lâm thăm dò Nguyễn Đông Thanh cũng không phải ngoại lệ, đều phải bố trí người ở biên giới làm trạm chuyển tiếp. Những nước ở xa còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-nhan-vat-quan-chung-vo-tinh-day-mot-dam-do-de-thanh-thanh-nhan/3383356/chuong-342.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.