Tạm ngưng sự tình ở thành Hải Nha, kể tiếp chuyện của nhị đồ đệ Lão Thụ cổ viện.
Tạ Thiên Hoa bước chân xuống khỏi “cáp treo”, bước mấy bước, lại ngoảnh đầu lại nhìn cái khoang xe tiếp tục di chuyển vào trong trạm bảo dưỡng. Đến giờ cô nàng vẫn còn có chút không thể tin được con người có thể làm ra loại hình thức di chuyển đường dài dạng này.
“Từ Vân công công nói không sai, tay nghề của Hàn gia Đại Yến quả là phi thường!”
Từ rất lâu trước đây, có lẽ phải từ trước Phản Thiên Chi Chiến, không hiểu vì lý do gì, Đại Yến cho đập hết các truyền tống trận, chỉ để lại một cái duy nhất tại Bằng Sơn Quan nối với bên ngoài. Thành thử, trong thời gian dài sau đó, di chuyển đường dài tại quốc nội nước Yến vô cùng khó khăn gian khổ đối với phàm nhân cùng tu luyện giả cấp thấp, lại cũng khá mệt nhọc tốn sức đối với tu luyện giả cấp cao. Mãi phải đến đâu đó ba ngàn năm về trước, Hàn Xuân Phong – gia chủ Hàn gia lúc bấy giờ, mới chế tạo ra tuyến cáp treo đầu tiên cho Đại Yến, đặt nền móng cho mạng lưới cáp treo chằng chịt dẫn đi khắp đất nước về sau này. Đây cũng là kiệt tác thành danh, để đời của lão. Thậm chí có người nói, đây là một trong những lý do Hàn Xuân Phong quyết định cho gia tộc rút lui khỏi giới luyện khí, chuyển sang làm nghề thủ công.
Đến nay, chả ai còn dám chắc khi đó cụ thể những gì đã xảy ra, song “cáp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-nhan-vat-quan-chung-vo-tinh-day-mot-dam-do-de-thanh-thanh-nhan/3375061/chuong-332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.