Hoàng Kim Thần xông đến chiến trường, không nói không rằng, hai đầu quyền chụm lại, giáng xuống đấu Ma Kình như người ta nện búa. Quyền ảnh oai lực kinh người, thế như núi sập sét đánh, con quái vật trúng đòn xong đầu lắc lư, bước chân có phần loạng choạng, so với đòn hợp kích khi nãy của Quan Hạ Băng và Quách Bình Minh còn lợi hại hơn.
“Cao nhân bất lộ tướng, hóa ra Hoàng thành chủ mới là người có chiến lực cao nhất ở Hải Nha. Tiểu nữ và Quách tướng quân đã làm trò cười cho ngài rồi.”
Quan Hạ Băng vừa nói, vừa hoành ngang chiến kích, bồi thêm một đòn về phía con Ma Kình.
Quách Bình Minh giống như nhớ đến chuyện gì, nhíu mày một cái, nói:
“Không ngờ Hoàng thành chủ lại chính là Thiên Nộ Song Quyền năm xưa trong đại chiến. Thất lễ rồi.”
Miệng nói, song đao cũng không vì thế mà chậm lại, liên tiếp đâm bổ vào người Ma Kình. Tuy vẫn không thể xuyên phá được phòng ngự của nó, song cũng khiến con quái vật vì khó chịu mà rít gào lên từng tiếng, nổi giận đánh giết tứ tung. Thú triều mà nó dẫn theo vì thế mà tổn thương nghiêm trọng.
Hoàng Kim Thần vừa cười, vừa lui quyền súc thế, nói:
“Ngày xưa chi viện Đại Hàn chống lại Hải Thú, chiếm được một ít quân công, trong quân cũng có chút hư danh. Chỉ là gần đây lão hủ an nhàn quen rồi, lát nữa chủ yếu vẫn nhờ cậy hai vị tướng quân.”
Quan Hạ Băng nghe thế, đâm ngọn kích về phía chân con Ma Kình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-nhan-vat-quan-chung-vo-tinh-day-mot-dam-do-de-thanh-thanh-nhan/3370578/chuong-327.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.