Thời gian trôi qua một cách lúng túng cũng phải chừng một tuần trà Lã thiếu lâu chủ mới nghĩ được ra cớ để mở miệng:
“Dư huynh, anh là người trong nghề, không biết có loại thuốc nào có tác dụng bổ huyết, ích khí có thể giới thiệu cho tôi hay không?”
Dư Tự Lực nghe hỏi đến chuyện mình có biết chút ít thì cũng thở phào một hơi, đoạn đáp:
“Bổ huyết ích khí có nhiều loại, thường cũng còn phải tùy vào tình trạng cơ địa từng người. Không biết Lã huynh cần vì lý do gì, có thể cho tại hạ biết hay chăng?”
Lã Vọng Thiên trầm ngâm một hồi, cuối cùng vẫn quyết định thẳng thắn:
“Không giấu gì Dư huynh, tại hạ dạo gần đây bói toán bị phản phệ mà thổ huyết mất máu. Ban nãy bị ngất đi cũng là do vậy...”
Họ Dư nghe vậy thì cũng thoáng ngạc nhiên, song y cũng không phải người nhiều chuyện, bèn lục lại trí nhớ, sau thì lấy giấy bút từ trong hành lý ra, viết vài vị thuốc đơn giản xuống, đưa cho Lã Vọng Thiên.
Lã công tử liếc mắt nhìn tờ giấy, thấy có hai dược vật gây chú ý là Đương Quy và Long Nhãn. Hai vị này cũng không có gì đặc biệt, hiệu dụng quả thực chính là bổ huyết ích khí, chả thế mà có trong thang Quy Tỳ của Đông Y. Song, lý do khiến Lã Vọng Thiên chú ý tới chúng chẳng phải vì dược hiệu, mà lại là do chúng có liên quan đến Trang Bức Thần Giáo. Hay nói đúng hơn, là chúng có liên quan tới hành vi của Trang Bức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-nhan-vat-quan-chung-vo-tinh-day-mot-dam-do-de-thanh-thanh-nhan/3348467/chuong-301.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.