Lại qua ba ngày...
Đỗ Thải Hà cau mày, cuối cùng buông quyển sách trong tay xuống, thở dài.
*Xạ Điêu Anh Hùng truyện* cô nàng đã đọc từ đầu chí cuối đến vài lần, thế nhưng lại không cách nào học theo Lý Thanh Vân, từ trên trang sách lĩnh hội võ công. Mặc cho cô nàng cực kỳ khao khát học được Cửu Âm chân kinh, song chung quy cũng là hoài công, dã tràng se cát.
Thở dài một hơi, Đỗ Thải Hà gấp quyển sách lại, sau đó nhìn về phía Lý Thanh Vân, tự hỏi không hiểu cậu chàng làm cách nào mà có thể luyện thành võ công chỉ từ mấy câu giới thiệu ngắn gọn cực kỳ sơ sài kia nữa
Không thể ngộ ra võ công trên trang sách, Đỗ Thải Hà cực kỳ khẩn trương, cơ hồ suýt nữa phát khóc.
Cô nàng chỉ sợ Nguyễn Đông Thanh sẽ đuổi cổ mình, từ đó không còn hi vọng gì chuyện báo thù nữa.
Thế nhưng, đúng lúc cô nàng đang thấp thỏm lo âu, Nguyễn Đông Thanh bỗng nhiên xuống núi, tay còn cắp theo một chồng sách dày, trên mặt hiện rõ vẻ ghét bỏ.
“Chào tiên sinh.”
“Chào cô nương. Không biết cô nương mấy ngày nay đọc *Xạ Điêu Anh Hùng truyện* có thu được lợi ích gì chăng?”
Nguyễn Đông Thanh ngừng lại, vặn eo, cười hỏi thăm.
Đỗ Thải Hà cúi đầu, nói:
“Bẩm tiên sinh, tiểu nữ tư chất ngu muội, không ngộ được cái gì cả.”
Cô ngộ được mới là chuyện lạ!
Nguyễn Đông Thanh thở phào, vuốt ngực.
Vẫn tưởng do mình dốt, té ra thằng nhóc Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-nhan-vat-quan-chung-vo-tinh-day-mot-dam-do-de-thanh-thanh-nhan/2607251/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.