[Câu chuyện xảy ra sau khi nhóm Nguyễn Đông Thanh từ đại Tề trở về ít lâu, trước khi đại hội Mỹ Thực Tiến Vua diễn ra (nếu muốn đặt vào dòng thời gian của chính truyện thì sẽ là sau chương 90: trước chương 95: ). Số chương để theo đúng như trong bản thảo. Có thể coi đây là phần ngoại truyện đăng cuối arc 1/quyển 1 của truyện. Tóm tắt nội dung chính mà không có spoiler thì đại khái Võ Bảng hội lúc này đã kết thúc, mà Nguyễn Đông Thanh cũng về cổ viện, dẫn theo Tiểu Thực Thần Trương Mặc Sênh]
Nguyễn Đông Thanh vác cái mặt hãy còn ngái ngủ ra ngoài, ngáp một tiếng dài. Hắn đưa tay gãi gãi gáy, chợt có tiếng cười khúc khích truyền đến từ gian phòng phía tây cách đó không xa:
“Chịu dậy rồi đấy à, Bích Mặc tiên sinh?”
“Hôm nay không phải đi dạy mà. Sao ngạc nhiên thế cô hàng xóm?”
Nguyễn Đông Thanh mò đến bên cái giếng đá cạnh cây cổ thụ, đang định múc nước rửa mặt, thì Hồng Vân đã chốt cho một câu làm hắn thiếu điều ngã lộn cổ xuống giếng:
“Không. Chẳng qua là có vài đứa... đệ tử của tiên sinh có đôi điều thắc mắc về lễ tình nhân đó thôi.”
Ngụm nước súc miệng phụt ra ngoài cả mét, Bích Mặc tiên sinh vội lấy tay áo lau miệng, lầu bầu:
“Cái... Mấy cái đứa này. Không thể chuyện gì cũng hỏi giáo viên như vậy. Mình có phải vạn năng quái đâu.”
Chợt, hắn trợn mắt, nhận ra một chi tiết quan trọng trong câu nói của Hồng Vân.
Nguyễn Đông Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-nhan-vat-quan-chung-vo-tinh-day-mot-dam-do-de-thanh-thanh-nhan/2607164/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.