Sau đó, ba người Lý, Tạ, Đỗ trợ giúp Vũ Tùng Lâm chuẩn bị chống đỡ thú triều công thành.
Đỗ Thải Hà học được số học, thế là chạy theo thám yêu sư kiểm tra một lượt trận pháp hộ thành.
Tạ Thiên Hoa được coi là trí nang của tổ ba người cổ viện, thành thử ở lại phủ thành chủ bàn đối sách kháng địch.
Lý Thanh Vân kể từ sau chiến công lấy sức phàm nhân đánh bại quỷ đói tam cảnh thì ở Quan Lâm cũng có thể coi là có chút nhân khí. Thế là, cậu ta xung phong huy động tán tu trong thành trợ giúp. Kỳ thực cũng là cái cớ để Lý Thanh Vân không phải ở lại phủ thành chủ.
Không có tam sư muội làm tấm đệm, cậu chàng quả thực không tự nhiên chút nào khi ở cạnh Tạ Thiên Hoa.
Vũ Tùng Lâm nghe xong, bỗng nhiên nhớ lại chuyện của Đặng Không và Sở Tinh Hà lần trước. Lão hắng giọng, nói:
“Tán tu khó tránh khỏi chuyện thượng vàng hạ cám, rồng rắn lẫn lộn. Lý thiếu hiệp huy động được bao nhiêu người thì hay bấy nhiêu người, cũng đừng cưỡng cầu. Bản tướng chẳng thà có một trăm người có thể yên tâm giao phía sau cho họ, còn hơn có một vạn binh mà tên nào cũng có lòng riêng.”
“Tướng quân dạy phải.”
Lý Thanh Vân không giỏi cầm binh, chỉ nghĩ có thêm một người là có thêm một phần sức. Bây giờ được Vũ Tùng Lâm nhắc nhở, lập tức khiêm tốn thụ giáo.
Vũ tổng binh gật đầu, lại tiếp:
“Thiếu hiệp ra ngoài chuyến này, bản tướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-nhan-vat-quan-chung-vo-tinh-day-mot-dam-do-de-thanh-thanh-nhan/2607018/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.