Tuệ Lăng chân nhân chết lặng.
Đám đạo sĩ theo sau cũng tuyệt vọng nhìn nhau.
Trong thuyền, ngoại trừ Tu Hoa, cả bốn người Quế Như Ngọc đều sững sờ không tin nổi chuyện vừa xảy ra.
“Trốn! Mau trốn!!!”
Tuệ Lăng chân nhân kinh hãi kêu lên thất thanh, chỉ tiếc là đã quá muộn. Một đòn hỗn hợp cả thiên lôi, địa hỏa, âm phong cuốn thẳng tới, nháy mắt đã nhấn chìm mười tên cường giả Đạo môn vào.
“Aaaaaa!!!”
Tiếng kêu thất thanh cất lên, nghe mà hãi người. Đến cả kẻ đầu sỏ của mọi việc – Toái Đản Cuồng Ma Lý Thanh Vân – cũng phải giật mình nuốt nước bọt một cái.
Nếu không phải cậu chàng hất trả lại tam tai cho bọn chúng, thì hiện giờ chịu đủ nổi khổ mà kêu la rên xiết kia đã là Lý Thanh Vân rồi.
Thần hồn bị sấm sét bổ, bị lửa thiêu, bị gió độc thổi cho thối nát.
Cái cảm giác bị hành hạ trăm bề ấy xem chừng còn khổ sở hơn cả bị sưu hồn.
Tiếng kêu thảm thiết kéo dài đến mười mấy hô hấp mời ngừng.
Bấy giờ, thần hồn của Tuệ Lăng và chín tên đạo sĩ đều đã bị tam tai ma diệt, ba hồn bảy vía đều tan thành mây khói, muốn làm ma chờ ngày đầu thai cũng chẳng có cơ hội nữa. Pháp bảo phi hành mất khống chế khiến cả mười rụng như mít đến mùa.
Lý Thanh Vân bấy giờ mới hồi thần, nghĩ ngợi chút xíu, đoạn nhảy ùm xuống sông vớt xác mười tên này lên.
Cậu chàng theo Nguyễn Đông Thanh, lại tu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-nhan-vat-quan-chung-vo-tinh-day-mot-dam-do-de-thanh-thanh-nhan/2606909/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.