Long U nhún vai, nói:
“Được đạo tổ của trù đạo khen ngợi thế này quả thực thỏa mãn lòng hư vinh của bản công chúa chết đi được.”
Trương Thất nghe thế, thoáng chốc cũng ngẩn người ra, không biết phải nói thế nào mới đúng.
Con bé này...
Huyền Hoàng giới vì Nho đạo ảnh hưởng, nên thường vẫn lấy cái khí độ khiêm nhường của quân tử làm tiêu chí ứng xử. Xưng khiêm hô tôn, khách khí khách sáo vốn là chuyện được coi là hiển nhiên.
Long U thì hoàn toàn trái lại, không hề theo lẽ thường.
Song lại vẫn có chừng mực, cũng không khiến người ta cảm thấy cô bé được thể còn khoe mẽ, ngạo mạn khinh cuồng, tuyệt nhiên không hề phản cảm.
Trương Thất thở dài, thầm nghĩ Long tộc không hổ là đại tộc lâu đời nhất trong Ngũ Đại Thánh Tộc.
Nhân tài xuất hiện lớp lớp thế này, muốn suy bại e cũng không phải chuyện một sớm một chiều.
Bấy giờ, Lê Tam Thành mới lên tiếng:
“Được rồi. Hiện tại cả cô và Trương thiếu trang chủ đều có bí mật không muốn người ngoài biết, xem như là người trên cùng một con thuyền. Không bằng chúng ta mỗi người lui một bước, hóa can qua thành ngọc bạch, thế nào?”
Long U cười, giơ tay:
“Bản công chúa không có ý kiến. Dù sao phụ hoàng tối ngày cứ lải nhải ta phải bái vào môn hạ của Bích Mặc tiên sinh bằng được, há lại có chuyện sư muội làm hại sư huynh chứ? Ngài nói phải không tứ sư huynh?”
“Chuyện này ấy à... Khoan??? Ai là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-nhan-vat-quan-chung-vo-tinh-day-mot-dam-do-de-thanh-thanh-nhan/2606855/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.