Chú thích một chút: “xuy sự binh” là binh sĩ làm nhiệm vụ nấu nướng trong quân, tương đương với chiến sĩ nuôi quân hay anh nuôi bây giờ. Do chưa tìm được tài liệu nào nói về chức vị tương đương trong quân đội Đại Việt, nên tạm thời sử dụng tên chức vị của bên Tàu.
Bao giờ tìm thấy thì sẽ sửa lại sau.
oOo
Lúc Lý Thanh Vân lấy lại ý thức thì đã là ngày hôm sau.
Cậu chàng muốn ngồi dậy, chỉ là toàn thân lạnh cóng, các khớp cũng run lên từng hồi, không còn chút sức mạnh nào. Vừa chống tay xuống ván giường bằng gỗ muốn nhổm dậy, Lý Thanh Vân đã ngã dập lưng xuống lớp đệm cỏ.
Đưa mắt nhìn quanh, cậu chàng phát hiện mình đang ở trong một căn phòng dài, chính giữa là lối đi, hai bên là một cái giường đất được độn cao, dài đến mấy trượng, chia làm nhiều ô. Mỗi ô lại trải một tấm vấn gỗ, đặt đệm rơm, bức tường trên đầu khoét một cái lỗ làm cửa sổ.
Bên ngoài thỉnh thoảng lại nghe tiếng dậm chân, tiếng ngựa hí khi xa khi gần. Một cái mùi hôi khăm khẳm theo ô cửa sổ tràn vào phòng rồi ứ đọng ở đấy, cứ lởn vởn chẳng chịu tiêu tán, mém chút thì làm Lý Thanh Vân muốn mửa. Cũng đã hơn một năm rồi cậu chàng mới lại phải sống chung với cái mùi chất thải ngựa này, thành thử chưa làm quen ngay được. Bấy giờ trong phòng, có tiếng ruồi muỗi bay vo ve, nhao nhao chẳng khác nào cánh “tao nhân mặc khách” mở thi hội.
“Tỉnh rồi à?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-nhan-vat-quan-chung-vo-tinh-day-mot-dam-do-de-thanh-thanh-nhan/2606814/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.