Sau một trận thua thảm và bốn trận bại hoàn toàn, các vị Nho môn thượng khách trong phòng đã chẳng còn muốn đấu nữa. Trần Dự Chi không phải kẻ tầm thường. Ít nhất, trong phòng không ai dám tự tin có thể ra đề khó hơn lão. Lão đã bại hoàn toàn như vậy, nào có ai còn muốn tự rước lấy nhục vào thân để rồi tiền mất tật mang?
Ngược lại, vì là bên thắng lớn, nên Đỗ Thải Hà đã thu được cả thảy hơn 430 vạn lượng bạc. Thế mới thấy, nàng ta quả thực có đầu óc kinh doanh. Cứ nhìn vào việc cả bốn đệ tử của cổ viện đều được giao nhiệm vụ giống nhau, nhưng chỉ có mỗi Đỗ tiểu thư tranh thủ kiếm bộn tiền là rõ.
Và đây đương nhiên cũng không phải lần đầu tiên Đỗ Thải Hà ra kế kiếm thêm thu nhập cho cổ viện hay là lần cuối cùng. Khi trước, Nguyễn Đông Thanh “sáng tạo” ra cặp lồng cơm, tuy Trương Mặc Sênh là kẻ nhìn thấy giá trị kinh tế của nó đầu tiên, nhưng kế hoạch cụ thể cuối cùng và phương thức thu lãi về đã có cô nàng nhúng tay. Tất nhiên, cũng phải dựa vào tài ăn nói và diễn xuất của Tiểu Thực Thần để kế hoạch diễn ra trót lọt. Còn về sau, khi cổ viện có đầy đủ tám vị đệ tử, Đỗ Thải Hà sẽ làm người cầm đầu tổ bốn người, chuyên phụ trách kinh doanh, kiếm sinh hoạt phí cho cả nhóm. Nhưng đó là chuyện sau này.
Ngay lúc này, các vị thượng khách trong phòng đã đang bắt đầu tìm lý do thoái thác, lấy cớ để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-nhan-vat-quan-chung-vo-tinh-day-mot-dam-do-de-thanh-thanh-nhan/2606752/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.