Lục tổng bị người Lâm gia bắt bẻ đủ thứ, không nghĩ tới cuối cùng thật sự phải dựa vào thằng cháu trai hắn vẫn luôn ghét bỏ để lấy được một tí xíu ấn tượng!
Tóm lại, mặc kệ quá trình thế nào, kết cục là ai cũng vui mừng......
À không phải!
Mạnh Dục Nhiên hiển nhiên không phải bộ dáng rất vui mừng rồi.
Nhưng mà, nó vốn dĩ mỗi ngày chỉ là một bộ mặt không vui mừng như vậy, mọi người khác đều đã sớm quen, nên ai cũng không có để ở trong lòng.
Mạnh San San mờ mịt chớp chớp mắt......
Tuy rằng tuổi con bé còn nhỏ, rất nhiều chuyện không nhất định hiểu hết, nhưng cũng không gây trở ngại cho chuyện con bé thông qua cuộc nói chuyện của mấy người lớn mà hiểu được một ít chuyện đơn giản.
"Lục thúc thúc sẽ làm ba ba chúng con sao?"
Cô bé nhỏ trợn tròn đôi mắt to, trong thanh âm đều là nghi vấn là khó có thể tin.
Mạnh Dục Nhiên liếc mắt nhìn nó một cái, khóe miệng lén lút cong lên một hình cung.
Mấy người lớn tức khắc dừng lại.
Con bé này từ khi nào đã ngồi ở nơi này?
Bọn họ thảo luận loại đề tài này, vậy mà đã quên tránh con bé!
Trong số họ, người khẩn trương nhất dĩ nhiên là Lục Tầm.
Quan hệ của hắn và Mạnh San San không tồi, cô bé nhỏ cũng rất thích hắn, cho tới nay đều rất hoan nghênh hắn.
Nhưng hắn biết, loại hoan nghênh này xét thấy chỉ là sự yêu thích đơn thuần của con nít, cũng không thể nào có ý nghĩa là sau khi thân phận thay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-me-bia-do-dan/725709/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.