Trên gian phòng riêng, đồ uống gì đó đã được đặt trước, đều là nước ép dưa hấu hay nước chanh gì đó.
Khi lần lên món đầu tiên, thịt cổ heo nướng than, sườn dê xông khói cùng với tôm xào chua ngọt, cà ri bò vừa lên bàn, mấy thiếu niên đều nước miếng chảy một hơi.
So với mấy đứa khác, Mạnh Dục Nhiên tuy rằng tốt hơn một chút, bình thường gần như mỗi ngày đều ăn món mẹ nó đích thân nấu, cho nên cũng thèm thuồng đến nhưng vậy. Nhưng sau khi mấy món này được đặt lên bàn, tay gắp đồ ăn của nó cũng không chậm chút nào.
"Tao đã nói mà, tay nghề này của mẹ mày, quá tuyệt!"
Tử Kiệt ăn hoài cũng không thể đã ghiền, nhất định phải khen một câu.
Những người khác cũng là vừa ăn vừa liên tục gật đầu.
Lý Việt Bân khó nén được thần sắc hâm mộ: "mày ngày nào cũng ăn đồ mẹ mày nấu, có phải quá sung sướng rồi hay không? Sao mày may mắn quá vậy, có người mẹ tốt như vậy!"
Mạnh Dục Nhiên: "......"
Nó nghĩ nghĩ, cảm thấy mẹ nó xác thật khá tốt!
Điểm đắc ý nhỏ này không có thể hiện ra ngoài, nhưng tâm tình nó lại càng ngày càng tốt.
Đặc biệt nghe được người khác khen mẹ nó cái này tốt cái kia tốt, vậy cũng giống như khen nó mà thôi......
Lúc này, cửa kính trên lầu hai lại mở ra.
Các thiếu niên còn tưởng rằng đợt món ăn thứ hai được mang lên, động tác nhất trí hướng cửa nhìn lại.
Cả đám đều hướng đôi mắt trông mong, sáng lóe lên nhìn về phía cửa, làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-me-bia-do-dan/725693/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.