Chương trước
Chương sau
Trước không đề cập tới vị ảnh đế bên kia có bao nhiêu ngơ ngác, Lâm Y Y cúp điện thoại, liền nhìn thấy bốn người tám con mắt trong xe, cùng nhất trí một động tác quay qua nhìn cô.
Rốt cuộc chờ đến khi Lâm Y Y ngồi vào ô tô, khởi động máy và bắt đầu điều khiển, Lục Tầm đang ngồi ghế phụ nhìn chằm chằm vào sườn mặt cô đến mức da mặt cô cũng suýt nữa bị soi đến rách luôn, hắn nhịn không được mở miệng: "Em không định nói cái gì à?"
Lâm Y Y liếc mắt nhìn hắn một cái.
Cũng không định nói chuyện.
Ở phía sau, Mạnh Dục Nhiên cùng Lục Minh Triết ngồi xa nhau, mỗi đứa dựa vào một bên cửa sổ.
Một đứa đang cúi đầu chơi di động, nhưng mà lỗ tai cao cao dựng thẳng lên, bởi vì nó thất thần nên nhân vật trong trò chơi đã chết không biết bao nhiêu lần, bị đám Từ Kiệt không ngừng chat riêng mắng nó đầy đầu.
Một đứa khác chống cằm nhìn ngoài cửa sổ xe, nhưng lực chú ý cũng đặt trên hai người đang ngồi phía trước.
Chỉ có Mạnh San San, vẻ mặt cái hiểu cái không, trong chốc lát nhìn mẹ, trong chốc lát nhìn Lục thúc thúc.
"Em vừa rồi có phải nói ' ba sau ' hay không?"
Hắc hắc......
Hắn nghe được!
Không chỉ có Lục Tầm nghe được, ba đứa nhóc ngồi băng ghế sau cũng nghe được rất rõ ràng.
Lục Minh Triết thiệt tình rất muốn chửi tục một câu vào mặt ông chú nhỏ ngu ngốc của nó, thời điểm mấu chốt lại phạm ngu xuẩn......
Không cứu nổi!
Lâm Y Y: "Anh nghe lầm."
"......"
Lục Tầm cả kinh, mắt trừng to như sắp lọt ra ngoài: " Chẳng lẽ em không tính phụ trách à?"
Mạnh Dục Nhiên & Lục Minh Triết: "......"
Giờ phút này, Lục Minh Triết chỉ muốn che mặt.
Hiện tại nếu nó làm như mình không quen biết cái đồ ngu xuẩn có còn kịp không?
Lúc này, Lâm Y Y đã lười lên tiếng.
Đợi một hồi lâu, trái tim nóng như bị thiêu trên lửa đỏ của Lục Tầm mới dần dần giảm nhiệt.
"Dám làm không dám nhận!"
Hắn chỉ trích nói.
Lâm Y Y ngồi kế bên mới vừa điều khiển xe ra khỏi bãi đỗ xe, vừa bớt thời giờ quét mắt liếc hắn một cái.
Trời biết, nàng mới vừa rồi tại sao lại nói như vậy ở trong điện thoại......
Nói còn không tính, còn bị hắn nghe được!
Không có được câu trả lời, Lục Tầm có chút rầu rĩ không vui: "Còn không phải chỉ là cái danh phận sao, cũng không cho......"
Sau đó thu hồi tầm mắt, nhìn về phía trước......
Bỗng nhiên trước mắt sáng ngời, khẩn cấp kêu ngừng lại!
Lâm Y Y không biết trong hồ lô hắn muốn bán thuốc gì......
Ô tô sang đường mới vừa dừng lại, liền thấy người nam nhân này vội vã đi xuống xe.
Lâm Y Y: "......"
Nàng quay đầu nhìn về phía ba đứa nhỏ ngồi trong băng ghế sau.
Mạnh Dục Nhiên cùng Lục Minh Triết vừa mới rồi còn giương hai mắt nhìn chằm chằm Lục Tầm nửa ngày, lúc này lại một đứa cúi đầu vọc di động, một đứa quay đầu xem cảnh vật bên ngoài cửa sổ, phảng phất hai đứa bọn nó hoàn toàn không biết gì cả, cũng không hề hứng thú với cái gì cả.
Chỉ có Mạnh San San, đối diện tầm mắt cô, chớp đôi mắt to, vẻ mặt ngây thơ.
Đợi một hồi lâu Lục Tầm mới trở về.
Trên tay xách cái túi.
Trong túi, chính món BBQ nướng.
Mặc dù ngồi băng ghế sau, ba đứa trẻ cũng lập tức nghe được mùi hương tràn ngập mê người......
Cho nên, hắn vừa rồi đột nhiên xuống xe, là vì mua đồ ăn?
Hai thiếu niên ngồi băng ghế sau đồng thời thầm nghĩ.
Lâm Y Y cũng vật......
Người này thổ lộ không thổ lộ, mẹ nó đi mua đồ nướng BBQ?!
Nàng phảng phất có chút không dám tin tưởng.
Có lẽ là mua được đồ ăn ngon, Lục Tầm giờ phút này tâm tình thoạt nhìn thực tốt.
Hắn kích động đưa cho San San một chuỗi cá nướng, lại đưa cho Mạnh Dục Nhiên cùng Lục Minh Triết mỗi người một chuỗi thịt nướng......
Lại đưa cho Lâm Y Y màn thầu nướng.
Lâm Y Y: "......"
"Tính tình của em vừa xấu lại vừa bướng, màn thầu thích hợp với em nhất."
Hắn còn không sợ chết mà nói như vậy.
Lục Minh Triết mới vừa ngơ ngác mà nhận thịt nướng, lúc này biểu tình cũng có chút một lời khó nói hết.
Mạnh Dục Nhiên vội vàng cúi đầu, chỉ lo gặm thịt nướng......
Có hơi muốn cười, nhưng lại gắt gao chịu đựng, trong lòng còn thầm mắng cái tên họ Lục này đúng bệnh tâm thần!
"Bệnh tâm thần!"
Lâm Y Y đã thay thằng nhãi con nhà mình mắng thành tiếng.
Bất quá, nàng vẫn duỗi tay nhận màn thầu.
Thời điểm này là đã tới thời gian ăn cơm chiều rồi.
Bọn họ giữa trưa ở công viên trò chơi ăn qua loa mấy thứ, tới hiện tại đã sớm tiêu hóa không còn một miếng, cũng khó trách ba đứa nhỏ không có đứa nào từ chối, cũng mặc kệ có phải đang ở trong xe hay không, nhận que nướng liền ăn vào miệng.
Chỉ là, cô vừa muốn nhận màn thầu, Lục Tầm không biết làm như thế nào, giống như là ảo thuật, hai cái bánh bao ghim trên một que tre đang cầm trên tay bỗng lập tức liền biến thành cá nướng.
Lâm Y Y trừng hắn một cái, vẫn thuận lợi nhận lấy cá nướng.
Trong nháy mắt cô cúi đầu gặm cá, bên tai nghe được thanh âm thấp thấp của người đàn ông này: "Tuy rằng tính tình em vừa xấu vừa bướng bỉnh, nhưng anh lại thích......"
Mạnh Dục Nhiên cùng Lục Minh Triết ăn ý cùng nhau xoay mặt ra ngoài cửa sổ......
Tiếp tục gặm xiên thịt trong tay.
Chỉ là động tác chậm lại rất nhiều.
Lâm Y Y cũng chậm động tác, ngẩng đầu nhìn hắn.
Rốt cuộc cũng nói ra!
Lục Tầm vừa là khẩn trương, vừa lại có điểm thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Hắn không đợi Lâm Y Y nói chuyện, lại xuống xe vòng tới rồi trên ghế điều khiển, bảo cô đi qua bên ghế phụ: "Em ăn trước đi, để anh lái xe."
Lâm Y Y theo bản năng lại nhìn về phía sau.
Hai thiếu niên vừa mới rồi còn không tự chủ được nhìn bọn họ, lại cực kỳ ăn ý quay đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ.
Chỉ có Mạnh San San, cá nướng ăn đến đầy miệng toàn là mỡ, vừa gặm vừa mở to mắt to nhìn hai người bọn họ.
Loại thời điểm này mà nói với cô những lời như vậy......
Thích hợp sao?
Lâm Y Y cũng cúi đầu, gặm một ngụm cá nướng to tướng.
Xe một đường bon bon chạy về biệt thự Lâm gia.
Xuống xe, Lâm Y Y mới phát hiện, mấy người bọn họ đều được chăm sóc rất tốt, ít nhất ăn được đống xiên nướng BBQ đến lửng dạ, mà bản thân hắn lại một ngụm cũng chưa ăn......
Cứ như vậy chắc cả một đường đều thèm......
Lâm Bình nữ sĩ từ trong phòng ăn đi ra, mới vừa ăn no còn có chút lười biếng xỉa xỉa răng, liếc nhìn Lâm Y Y một cái: "Nhìn dáng vẻ mấy đứa chắc đã ăn cơm rồi? Vừa lúc, hôm nay cũng không chừa cơm cho ai hết."
Mới là lạ!
Vừa rồi bà còn ngồi lo lắng mấy đứa nhỏ có đói bụng hay không, nhưng chính là thấy mấy người bọn họ một bộ rượu đủ cơm no, mới cố ý nói như vậy......
Cố Thừa Di tiên sinh thông minh không có lật mặt bà vợ nhà mình.
Lục Tầm đi theo phía sau Lâm Y Y, đang rảo bước tiến vào biệt thự, vừa nghe không có chừa cơm, chấn động.
Vì làm Lâm Y Y an tâm ăn cái gì đó đừng bị đói, hắn một đường chỉ lo lái xe, làm sao có thời giờ ăn cái gì.
Hiện tại đi theo cùng mọi người vào biệt thự, vẫn là hy vọng Lâm Y Y thật sự để ý, mời hắn vào ăn bữa cơm chiều.
Vừa nghe Lâm Bình nữ sĩ nói như vậy, tâm Lục tổng tức khắc như vỡ tan, thập phần hối hận: "Vừa rồi con cũng chưa ăn, sớm biết vậy......"
Sớm biết vậy?!
Lâm Y Y ghé mắt.
Chẳng lẽ sớm biết vậy thì hắn cũng lo tự ăn cho rồi?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.