Chương trước
Chương sau
Lục Tầm mang vẻ mặt chán nản trở về.
Hắn nhớ tới, hôm nay hắn còn chưa kịp ăn đồ ngọt.
Còn có, trước khi hắn tới Lâm gia còn quyết định xong, hôm nay vô luận như thế nào đều phải thêm Wechat của Lâm Y Y, kết quả tất nhiên là cũng không thành.
Cũng chỉ là như thế vậy mà thôi, nhưng hắn không rõ, vì sao trong lòng vẫn là có chút ẩn ẩn khó chịu.
Suy nghĩ nửa ngày, rốt cuộc nhớ tới còn có chuyện làm hắn vô cùng để ý!
Gọi điện thoại ngay cho trợ lý Chu: " Diễn viên chính phim 《 nguy cấp 》là Mạnh Ngôn? Đổi hắn đi."
Chu trợ lý vẻ mặt kinh ngạc, thiếu chút nữa không phản ứng lại được: "Tổng, tổng tài, Mạnh Ngôn đã ký hợp đồng rồi."
Hắn không dám hỏi lý do, nhưng tiền vi phạm hợp đồng cao như vậy cũng đủ khiến cho tổng tài suy nghĩ lại.
Giải trí Thịnh Thế là là công ty tập đoàn cổ phần do nhiều người khống chế, cao tầng của công ty cũng không phải do một mình Lục Tầm định đoạt, còn có hội đồng quản trị đông người như vậy nữa.
Dưới sự chủ trì của Lục Tầm, hội đồng quản trị đích xác vô cùng vừa lòng, nhưng nếu Lục Tầm làm ra quyết sách sai lầm khiến công ty bị tổn thất, đám người nọ chắc chắn mở vở lấy viết ra ghi cho đầy đủ!
Lục Tầm trầm mặc trong chốc lát, bỗng dưng ngắt điện thoại.
Hôm nay tổng tài uống lộn thuốc?
Đổi vai chính......
Thật thái quá mà!
Chu trợ lý mới vừa nghĩ như vậy, chuông điện thoại lại vang lên, thiếu chút nữa làm hắn bay hết mấy vía!
Vừa nhìn liền thấy, lại là tổng tài?
"Tổng tài?" Che lại tâm trạng nơm nớp của mình, chu trợ lý thật cẩn thận mở miệng dò hỏi.
Bên kia điện thoại truyền đến giọng nói trầm thấp của tổng tài bọn họ l: "Tiền vi phạm hợp đồng là bao nhiêu?"
Tổng tài à, ngài có biết làm công ty thâm hụt tiền chính là làm rất nhiều người mệt không? Cái hội đồng quản trị kia chắc chắn sẽ ghi sổ nhớ kỹ chuyện này nha!
"Thù lao đóng phim của hắn là hai ngàn vạn, tiền vi phạm hợp đồng phải nhân lên gấp ba......"
Lục Tầm rất không cao hứng nói: "Mới 6000 vạn, ta trả không nổi sao?"
Chu trợ lý: "......"
Đây là vấn đề trả không trả nổi sao?
Đang lúc trợ lý đáng thương không biết nói như thế nào để thuyết phục tổng tài nhà bọn họ, chỉ nghe bên kia điện thoại lại trầm mặc trong chốc lát, mới nói: "Thôi được rồi, coi như tôi chưa nói gì."
Chu đặc trợ: "......"
Tổng tài à, người rốt cuộc đang phân cao thấp với ai vật?
Tiếp theo, chỉ nghe đầu kia điện thoại, giọng Lục Tầm hung hăng nói: "Cậu cũng không được cho ai khác biết chuyện này!"
Chu trợ lý: "......"
Hắn nào dám để thiên hạ biết tổng tài nhà hắn còn có khi phát bệnh thần kinh nha!
Chu trợ lý trừu trừu khóe miệng, nhìn chằm chằm điện thoại một lúc lâu, sau khi xác định tổng tài sẽ không gọi điện thoại lại nói mấy chuyện thái quá như vậy nữa, tức khắc thở dài một hơi.
Nửa đêm.
Lâm Bình nữ sĩ sờ soạng tiến vào.
Đột nhiên, trên đầu giường 'bang' một tiếng, đèn sáng lên.
Lâm Y Y đang muốn rời giường đi toilet liền đối diện với vẻ mặt kinh ngạc của Lâm Bình nữ sĩ đang tiến vào.
Hai người đều ngây ngẩn cả người.
"Mẹ, đây là......"
Dọa cô sợ nhảy dựng mấy sào!
Vô thanh vô tức thế này, còn tưởng rằng gặp quỷ!
Lâm Bình nữ sĩ cũng không ngượng ngùng, trực tiếp mở đèn lớn ngay cửa phòng, tức khắc, toàn bộ phòng đều sáng trưng.
Bà lập tức đi đến mép giường, đặt mông ngồi xuống, lúc này mới từ từ mở miệng: "Mẹ vừa rồi trở về suy nghĩ một chút."
Bà nhìn Lâm Y Y.
Lâm Y Y cũng là cả đầu toàn dấu chấm hỏi, chờ câu tiếp theo của bà.
"Con nói cái thằng nhóc Lục Tầm kia tới nhà của chúng ta chỉ để ăn ké, lời này con tin sao?"
Dù sao bà cũng không tin!
Một người đàn ông trẻ tuổi, đột nhiên muốn thân cận một người phụ nữ trẻ tuổi, nói hắn không có ý gì cả, ai tin chứ?
Lâm Bình tuy rằng không ở trong nước, nhưng thím Trương mỗi ngày đều hội báo những chuyện xảy ra trong nhà cho bà.
Bà biết cái thằng nhóc họ Lục này tới nhà bà thường xuyên, còn thường xuyên đưa cá hoặc là đưa mấy thứ khác lại đây.
Lòng Tư Mã Chiêu người qua đường đều biết, chỉ có đứa con gái ngốc này của bà là nhìn không ra tới!
Lâm Y Y nhớ lại một chút tư thế mạnh mẽ của Lục Tầm khi ăn cơm, sau đó liền gật gật đầu, vẻ mặt tin tưởng không nghi ngờ: "Con tin chứ."
Hắn còn không phải là cái đồ tham ăn sao?!
Lâm Bình nữ sĩ: "......"
Bà rốt cuộc đã biết vấn đề ở đâu!
Đột nhiên bị Lâm Bình nữ sĩ nhìn chằm chằm, mãi đến khi cô cảm thấy nổi hết da gà, chịu không nổi hỏi lại: "Làm, làm sao vậy?"
Thật ra, nhìn kỹ xem, đứa con gái Lâm Y Y này của bà tuy rằng đã 33 tuổi, nhưng nhìn bộ dáng cũng chỉ như là hơn hai mươi tuổi.
Cũng do hoàn cảnh gia đình Lâm gia tốt, đem cô nương này nuôi kỹ quá đến không biết thế sự. Giống như lúc trước coi trọng Mạnh Ngôn cũng vậy, con bé không thể hiểu được vì sao lại yêu, mà đã gọi là yêu thì phải như thế nào, còn chả phải dựa vào xúc động nhất thời, muốn theo đuổi liền liền đuổi, đuổi được liền kết hôn, kết hôn liền gắt gao quấn lấy người ta......
Lâm Bình nữ sĩ lần đầu tiên nhìn thẳng vào sự thật là con gái nhà mình EQ không cao.
"Tạm thời thằng nhóc họ Lục đó ta mặc kệ, vậy con có nghĩ tới không, vì sao con cho nó vào nhà?"
Lâm Bình nữ sĩ hỏi: "Lần đầu tiên hắn tới, là để đáp lễ với ba sau con, vậy lần thứ hai, lần thứ ba thì sao? Con vì sao lại giữ hắn lại nhà ăn cơm? Không ăn thì thôi, ăn lại ăn luôn cả hơn một tháng?"
Đây đơn giản chỉ là tham ăn sao?
Các bà các mẹ mỗi khi hỏi thì phải ép tới cùng như vậy!
Lâm Bình nữ sĩ đối với Lục tiên sinh chưa từng gặp mặt kia bỗng sinh ra bất mãn.
Lâm Y Y chớp chớp mắt.
Có chút không biết làm sao.
"Mẹ không tin nếu con không có hảo cảm với người ta lại có thể cho người ta lợi dụng ăn ké nhà mình lâu như vậy."
"Đâu có chuyện lợi dụng gì, không phải chỉ ăn mấy bữa cơm thôi sao......"
Lâm Y Y dẩu miệng lẩm bẩm.
Đây là lần đầu tiên có người trực diện như vậy mà cùng cô đàm luận vấn đề tình cảm.
Cả hai đời của cô, bên cạnh đều không hề có phụ nữ lớn tuổi nào dùng kinh nghiệm người từng trải phân tích từng chút một cho cô như vậy.
Lâm Y Y thật tình có chút ngượng ngùng khi bàn luận về chuyện tình cảm của mình, nhưng Lâm Bình nữ sĩ nói chuyện thật sự là quá sắc bén, mở đầu và kết thúc vấn đề vô cùng đi vào trọng điểm, làm cô cũng không biết nên phản bác như thế nào.
Lâm Bình nữ sĩ cũng quyết tâm nói đến cùng thôi.
Bà thật sâu kín nhìn con gái mình, liếc mắt một cái: "Tóm lại, tự con ngẫm nghĩ kỹ lại đi."
Ngày này, Lâm Y Y cả đêm đều không ngủ ngon.
Cũng không ngủ ngon, còn có Lục Tầm.
Đôi mắt đính hai quầng thâm rời giường, dưới nhà liền gặp phải Lục Minh Triết.
Lục Minh Triết nhìn hắn, nhướng mày.
Tuy rằng cái gì cũng chưa nói, nhưng Lục Tầm cảm giác cái thằng nhóc đó đang không tiếng động mà trào phúng hắn.
Lục Tầm: "......"
Vì sao đột nhiên cảm giác toàn thế giới đều tràn ngập ác ý với hắn chứ?
Giải trí Thịnh Thế.
Từ sáng sớm đến giờ, trong công ty vẫn luôn duy trì một loại trạng thái áp suất thấp.
Ngay cả mấy nữ nhân viên ngày thường thích nhiều chuyện tám suốt cũng không dám châu đầu ghé tai, kiên quyết rút đuôi lại, làm bộ vùi đầu chăm chỉ làm việc.
Đương nhiên, không thể nói chuyện, không đại diện cho việc không có con đường giao lưu nào khác.
Sau khi quan sát chung quanh, lúc không ai chú ý tới, liền click mở màn hình máy tính, vào diễn đàn qq.
'Hôm nay tâm tình tổng tài không được tốt, dọa chết người.'
'Có phải cãi nhau với bạn gái hay không? Tôi còn nhìn đến quầng thâm mắt của tổng tài vô cùng rõ ràng, dù có xức cao rồi vẫn che không được nha.
'Dẹp đi, ngay cả tổng tài dùng cao che quần thâm mắt cô cũng nhìn ra? Cao thủ dữ?''
'Đương nhiên, tôi đây chính là hoả nhãn kim tinh nha.'
'Vậy nói xem, hiệu nào có cao che quầng thâm mắt giá rẻ hiệu quả tốt?'
Sau đó phía dưới nhanh chóng bàn bạc xôn xao......
Chu trợ lý cũng ở trong nhóm chat của đám nhân viên: "......"
Những người này thật không có kiến thức, nếu cho bọn họ biết tối hôm qua hắn nhận được cuộc điện thoại từ tổng tài như thế nào, còn không hù chết cả đám?
Thôi được, làm bộ không nhìn thấy là được!
Hôm nay công ty còn có mấy cuộc hội nghị.
Mặt khác, còn có truyền thông Tân Nhật điều người tới đàm phán ký hợp đồng đầu tư bộ phim 《 nguy cấp 》.
Dưới lầu mới vừa gọi điện thoại lên, nói người của truyền thông Tân Nhật đã tới rồi, Chu trợ lý thập phần cảnh giác đem tin tức này nói cho tổng tài nhà hắn.
Ngày đó khi Lâm Y Y tới giải trí Thịnh Thế của bọn họ, tổng tài nhà mình là bộ dáng gì, chu trợ lý hiện tại còn nhớ như in ngay trước mắt.
Tối hôm qua còn muốn đá Mạnh Ngôn ra khỏi bộ phim 《 nguy cấp 》......
Đây thuyết minh cho cái gì?
Thuyết minh hắn để ý nha!
Mà Mạnh Ngôn kia chính là chồng trước của Lâm Y Y còn gì.
Chu trợ lý thấy tổng tài nghe xong không có phản ứng, vẫn tiếp tục cúi đầu xem hợp đồng.
Hắn cúi đầu nhìn thời gian......
Chắc hiện tại hẳn là tiến vào thang máy nhỉ?
Lại qua năm phút, hẳn là đã tới bộ chế tác và đầu tư rồi nhỉ?
Đang lúc hắn yên lặng đếm thời gian, lại thấy tổng tài bỗng nhiên đứng lên!
Chu trợ lý còn chưa kịp hưng phấn, lại thấy hắn đứng lặng ba giây, xong lại ngồi xuống.
Chu trợ lý: "......"
Ngài rốt cuộc là đi hay là không đi nha?
Lục Tầm cũng đang tự hỏi vấn đề này.
Cũng không biết hôm nay Lâm Y Y có tới không.
Hắn rốt cuộc muốn qua hay không qua đây?
Cô ấy chỉ nói, về sau đừng đến nhà cô ấy nữa, nhưng chưa nói không cho gặp mặt luôn đúng không?
Nhưng mà mình thân chinh đi qua gặp cô ấy, lại quá hạ giá!
Lục Tầm đứng lên.
Lần này hắn cũng đi được vài bước, đi tới chỗ sô pha, lại ngồi xuống.
Chu trợ lý như đứng đống lửa, như ngồi đống than: "......"
Này mẹ nó không phải có bệnh chứ?
Ấy chết, làm sao hắn lại có thể sinh ra ý tưởng đại nghịch bất đạo như vậy chứ?!
Cuối cùng, Lục tổng tài xây dựng xong tâm lý, cuối cùng quyết định bán rẻ bản thân một bước.
Hắn mở cửa lớn văn phòng, đi ra ngoài trước.
Chu trợ lý sững đứng ở tại chỗ một lúc, qua một hồi lâu mới phản ứng lại, vội vàng theo sau.
Khi hai người đến phòng đàm phán của bộ chế tác và đầu tư, từ ngoài cửa kính nhìn thấy giám đốc Hạng cùng giám đốc Đào của truyền thông Tân Nhật, kế bên hai cô cũng có hai trợ lý đang trò chuyện với nhau rất vui vẻ.
Chỗ này, không có Lâm Y Y......
Một loại cảm giác mất mát thật lớn tức khắc như thủy triều xông lên.
Tuy rằng ngay từ đầu cũng nghĩ có khả năng đó, lần này cô ấy chưa chắc sẽ đến.
Mà khi hắn đứng ở chỗ này, phát hiện cô quả nhiên không đến, vẫn không khỏi chán ngán thất vọng.
Lúc này, sau lưng bỗng nhiên truyền đến một thanh âm ——
"Anh đứng trước cửa làm gì?"
Thanh âm này, còn rất quen tai!
Lục Tầm theo tiếng xoay người......
Liền thấy được Lâm Y Y đang đi về phía hắn.
"Tôi vừa đi toilet."
Lâm Y Y cười cười: "Anh còn chưa nói, anh đứng chỗ đó làm gì nha?"
Đứng ở trước cửa như một tên ngốc, mặt mày láo liên đưa mắt nhìn vào bên trong, lại nhìn xung quanh, giống như đang tìm vàng ấy.
Làm người nhìn thấy không khỏi buồn cười.
Cô vẫn cười đến như vậy, trước sau như một......
Nhưng Lục Tầm lại cảm giác, tựa hồ như có thứ gì chui từ dưới đất mà lên......
"Cô......"
Hắn cũng không biết hắn nên nói cái gì, sau đó lại đột nhiên phun từ trong miệng ra một câu: "Cô có hai cái quầng thâm mắt!"
Nụ cười trên mặt Lâm Y Y tức khắc cứng đờ.
Chu trợ lý vội vàng che mặt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.