Lục Tầm có hơi rất không cao hứng.
Ngay cả cà phê bình thường hắn thích nhất cũng uống không thấy mùi vị.
Thím Trương rất nhiều lần len lén nhìn hắn, gương mặt kia, cứ như trong nhà đang có tang......
Sau đó có chút không nỡ nhìn thẳng mà quay mặt đi.
Rốt cuộc chờ đến khi Lâm Y Y về tới nhà, thím Trương mới được miễn tội phóng thích, vội lao vào sau nhà một cái, vô tung vô ảnh.
Động tác chạy đi kia mới thật lưu loát làm sao!
"Làm sao vậy? Xem anh doạ thím Trương mụ sợ tới mức nào kìa."
Lâm Y Y liếc mắt nhìn hắn, buông cái túi trên tay xuống, nhìn thời gian.
Giờ này đi đón mấy đứa nhóc về thì hơi sớm, San San có lão Vương đi đón, Tiểu Nhiên còn chưa tới giờ tan học.
Cô ngồi vào một vị trí khác trên sô pha, gần chỗ của hắn.
Thấy vẻ mặt hắn đang giống như bị táo bón, cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.
Lâm Y Y chống cằm, nêu ra từng suy đoán một: "Là công ty gặp chuyện? Người yêu cắm sừng? Cháu trai có bồ?"
Lục Tầm trừng cô.
Lâm Y Y không khống chế được mà ha ha ha cười lớn: "Tôi, tôi nói giỡn."
Emma, đau bụng quá......
Cười chết cô!
Không được, vẫn hơi khống chế không được: "Ha ha ha...... Ôi cười đau, đau bụng quá!"
Rốt cuộc, tiếng cười dừng lại, liền đối diện cặp mắt nhỏ ai oán của Lục Tầm.
"Ai nha, có cái gì chứ! Cùng lắm thì chị đây nấu cho chú em một bữa cơm nga, không có chuyện khó khăn gì mà một bữa cơm của chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-me-bia-do-dan/725654/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.