Thím Trương đi vào kêu Lâm Y Y ra.
Lâm Y Y đi đến cạnh cửa, nhìn thấy Lục Tầm, còn có một thùng cá bên chân hân, có chút không biết nên nói gì cho tốt.
"Lục tiên sinh...... Anh làm sao biết nhà tôi?"
Cả đầu óc cô đang toàn dấu chấm hỏi, nhưng mà vẫn vâng theo tâm ý, đem vấn đề này hỏi cho rõ ràng.
Tuy rằng gặp mặt được hai lần, nhưng bọn họ đúng là không tính thân thiết.
Cho nên, Lâm Y Y lúc này nhìn thấy hắn xuất hiện ở trước cửa nhà mình, liền cảm thấy vô cùng ngoài ý muốn.
Lục Tầm đã thu lại khuôn mặt tươi cười toe toét vừa rồi, khôi phục thành bộ dáng nhất phái thong dong, không hề cảm thấy xấu hổ vì đột nhiên đến thăm.
"Lão Cố về Mỹ xong gửi cho tôi chút chocolate, tôi đã không đi tiễn rồi, ngay cả đáp lễ cũng không thì thật không thể nào nói nổi."
Lục Tầm nói tiếp,"Địa chỉ nhà cô là do lão Cố nói cho tôi, bảo tôi trực tiếp đem quà đáp lễ qua là được rồi."
Đây thật đúng là giống phong cách của ba sau cô.
Lâm Y Y nghe hắn nói, lần thứ hai cúi đầu nhìn thùng nước bên chân hắn, lũ cá đang tung tăng nhảy nhót.
Đưa cá đi Mỹ?
Thật khổ thân hắn nghĩ ra......
Lâm Y Y bẹt bẹt khóe miệng: "Chẳng lẽ anh không biết động vật còn sống như cá thì không thể xuất cảnh được sao?"
Có thể nghĩ tới chuyện đi câu cá về đưa cho ba sau của cô làm quà đáp lễ, người này cũng coi như là nhân tài nga.
Ba sau cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-lam-me-bia-do-dan/725643/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.